NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 143

Phân đội trưởng Trần còn rất trẻ, rất đẹp trai, giỏi ăn nói, là phân đội

trưởng Cảnh sát hình sự trẻ tuổi có triển vọng nhất của tỉnh chúng tôi.

Thanh Hương là một thành phố được xây dựng trên than, nói như vậy

cũng không ngoa chút nào. Chín mươi phần trăm nguồn thuế thu của thành
phố đều đến từ ngành than, thậm chí những địa danh mang tính tiêu biểu
của toàn thành phố cũng là Mỏ Một, Mỏ Hai, Mỏ Ba. Dù là khu mỏ nhưng
vùng trung tâm cũng phát triển giống như trung tâm thành phố, những
người sống dựa vào nguồn than đã sinh sống nhiều đời ở đây.

"Xảy ra vụ án này tôi mới biết," sắc mặt phân đội trưởng Trần đầy bí

hiểm, "ngành than còn có rất nhiều ngành bên rìa, ví dụ, địa điểm xảy ra vụ
án là ở một công ty quản lý tài sản."

"Ví dụ" này đã khiến Đại Bảo thất vọng: "Ờ... Công ty quản lý tài sản

ở đâu mà chẳng có? Trong khu dân cư, trong công ty, trong chợ đều có cả,
bây giờ trường đại học, thậm chí là trong cơ quan công an cũng có bóng
dáng của ban quản lý tài sản cả rồi."

Phân đội trưởng Trần cười tủm tỉm: "Nhưng công ty quản lý tài sản

của ngành than lại có lối đi riêng."

*

Sau khi nghe phân đội trưởng Trần giới thiệu, chúng tôi đều kinh

ngạc.

Công ty quản lý tài sản của ngành than thực ra là một ngành treo đầu

dê bán thịt chó. Chức trách chủ yếu của họ là sau khi một núi than được
vận chuyển đi, trước khi núi than tiếp theo được đắp lên, họ sẽ dọn dẹp
"rác" gồm phần đáy của núi than trộn lẫn với bùn đất. Chữ "rác" ở đây tôi
đã đặc biệt bỏ vào trong ngoặc kép.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.