NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 141

"Em đưa anh ra bến xe, tiện thể đến tổ chuyên án Công an thành phố

Long Phiên xem vụ án ngón tay thứ mười một có thêm manh mối gì chưa."
Tôi nói.

Đại Bảo vội từ chối: "Ờ... Không cần, không cần đâu, xe công giờ

quản lý nghiêm lắm, anh đi taxi được rồi."

Tôi cười, giơ chìa khóa xe đạp điện lên lúc lắc, nói: "Của mình mình

dùng, thử con mui trần của em xem sao."

Hai chúng tôi vừa yên vị trên con xe đạp điện, bỗng "bụp" một tiếng

điếc tai, bánh xe nổ tét.

Tôi nhảy xuống xe, nhìn bánh xe xẹp lép, vô thức đưa tay lên véo

bụng: "Chúng ta đi công tác liên miên, suốt ngày cơm hàng cháo chợ, đúng
là không thích hợp để chạy xe mui trần."

Đại Bảo ôm bụng cười ngặt nghẽo. Tôi lườm anh ta: "Ngày giỗ bà anh

mà anh còn cười được à, đúng là cháu con bất hiếu."

Bỗng nhiên, một chiếc xe cảnh sát lao đánh vèo đến bên cạnh chúng

tôi, Lâm Đào ngồi ở ghế lái phụ đưa tay vẫy: "Đang bảo sao không thấy hai
người ở văn phòng. Có việc rồi, mau đi thôi."

"Lại có vụ án gì thế?" Tôi hì hục vác con xe đạp điện vào nhà để xe.

"Vội thế à? Tớ còn chưa chuẩn bị quần áo."

"Thành phố Thanh Hương, nạn nhân là hai cô gái, vừa mới phát hiện."

Lâm Đào nói. "Trung tâm chỉ huy vừa ra lệnh cho chúng ta lập tức tới đó."

"Thanh Hương?" Mắt Đại Bảo sáng lên. "Thế là anh tiết kiệm được

mấy chục đồng tiền vé xe rồi."

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.