NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 175

nạn nhân hôn mê dẫn đến tử vong, nhưng tại sao hung thủ lại đập đầu nạn
nhân nhiều lần như thế?"

"Thù hận?" Phân đội trưởng Trần vừa nói xong đã lắc đầu ngay. "Cũng

không đúng, theo kết quả điều tra, hai cô gái này không thù oán với ai cả,
vả lại chúng ta đã xác nhận đây là một vụ án xâm hại tình dục."

"Thù hận cũng là một cách giải thích," tôi nói, "nhưng tôi nghiêng về

một phương án khác - say rượu."

"Say rượu?"

Tôi gật đầu: "Đúng. Đặc điểm gây án trong lúc say rượu là bất chấp

hậu quả, tổn thương nghiêm trọng, điều đó được phản ánh qua thủ đoạn gây
án điên cuồng của hung thủ."

"Vậy tại sao không phải là bệnh nhân tâm thần gây án?" Lâm Đào hỏi.

"Bệnh nhân tâm thần gây án khác hẳn với say rượu gây án." Tôi nói.

"Hai đối tượng này giống nhau ở sự điên cuồng, nhưng bản chất lại khác
biệt. Cụ thể là bệnh nhân tâm thần sẽ không có ý thức xóa dấu vết sau khi
gây án, ví dụ như xử lý thi thể, giấu xác... Trong vụ án này, nếu hung thủ là
bệnh nhân tâm thần thì chắc chắn không thể có hành vi bôi mực lên mặt
nạn nhân."

"Hơn nữa, bệnh nhân tâm thần thì không thể mang theo bút máy

được." Đại Bảo bổ sung.

"Những phân tích của các anh rất có giá trị." Phân đội trưởng Trần nói.

"Tôi cảm thấy hung thủ không ở cách hiện trường quá xa. Cho nên, bước
tiếp theo chúng ta sẽ tiến hành điều tra thị trấn gần hiện trường nhất, trọng
điểm điều tra là đàn ông độc thân, có khả năng thường xuyên mang theo
bút máy, độ tuổi trung niên."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.