Liên tục tác chiến khiến cho các điều tra viên ai cũng mệt mỏi, nhưng
manh mối vẫn chưa tìm ra nên lo lắng vẫn còn nguyên đó.
"Bộ phận điều tra hình ảnh đã cố gắng hết sức rồi." Trưởng phòng
Điều tra hình ảnh nói. "Đã nghiên cứu kỹ lưỡng dữ liệu camera giám sát,
nhưng đáng tiếc vì thiếu kinh phí bảo dưỡng nên camera của rất nhiều đơn
vị chỉ để trang trí, chúng tôi chỉ có thể lấy được dữ liệu từ camera giao
thông lắp trên các trục đường lớn và camera rải rác của một số ngân hàng
và công ty lớn. Thông qua điều tra, vào 6 giờ tối ngày 14 tháng Năm, Mạnh
Tường Bình đã xuất hiện một lần tại ngã ba đường Phồn Hoa và đại lộ
Trường Giang thành phố Long Phiên, đi bộ một mình. Phương Tương có
một lần bắt taxi trước cổng khách sạn Long Phiên gần cổng chi nhánh ngân
hàng Công Thương đường Hoa Viên vào lúc 8 giờ tối ngày 2 tháng Sáu.
Đây là thời gian và địa điểm xuất hiện cuối cùng của hai nạn nhân."
"Tôi muốn hỏi, sau đó Phương Tương có quay lại khách sạn không?"
Đại Bảo lên tiếng.
"Tra trong camera của khách sạn, Phương Tương làm thủ tục check in
vào buổi trưa ngày 2 tháng Sáu, 5 giờ chiều ra khỏi cửa, sau đó không nhìn
thấy nữa."
"Bắt xe," tôi xoa cầm, "thế đã tìm ra xe taxi chưa?"
Điều tra viên lắc đầu nói: "Vì độ nét của camera rất kém, chúng tôi
không thể nhìn rõ biển số xe, chỉ có thể căn cứ vào thời gian đại khái để tìm
trong camera giao thông trên những con đường gần khách sạn. Đến khi tìm
được tài xế lái chiếc taxi đó thì sự việc đã xảy ra nửa tháng rồi. Cho dù
chúng tôi đã cho anh ta xem camera, anh ta vẫn không nhớ ra được hôm đó
đã chở nạn nhân đến đâu."
"Đại lộ trường gian ở phía bắc, khách sạn Long Phiên ở phía nam," tôi
nói, "khoảng cách rất xa, khó mà liên hệ với nhau được."