"Vì nghi ngờ hỏa hoạn là do đường điện chập cháy nên tôi quan tâm
hơn cả đến cách lắp đặt trang thiết bị nội thất trong nhà." Tôi nói.
"Điều này thì tôi đã hỏi rồi. Nội thất do nhà thầu thống nhất thi công,
nhà có kết cấu tầng kép, nội thất sang trọng, điện nước đều do nhà thầu lắp
đặt. Nếu đúng là đường điện chập cháy, kiểu gì nhà thầu cũng phải đền ốm.
Một nhân tài như vậy có giá hơn đám cảnh sát quèn chúng ta nhiều."
Tôi gật đầu, đưa cho điều tra viên một điếu thuốc, nói: "Đi, chúng ta ra
chỗ khác, gần hiện trường không được phép hút thuốc."
Sau khi hút xong hai điếu thuốc lá, Lâm Đào mới mồ hôi mồ kê như
tắm chạy ra: "Được rồi, đường đến chỗ nạn nhân đã được mở thông."
"Nhanh thế cơ à?" Tôi thoáng ngạc nhiên. Khi bộ phận pháp chứng
mở đường vào hiện trường, cũng phải đồng thời tiến hành khám nghiệm
trên mặt sàn để tìm kiếm các dấu vết và vật chứng thuộc về hung thủ. Nếu
là hiện trường án mạng, hoàn thành công việc nhanh chóng như vậy không
phải là một việc tốt. Nhưng nếu chưa xác định được có phải là án mạng hay
không mà lại không phát hiện ra dấu vết gì ở hiện trường lại là một dấu
hiệu tốt. Tai nạn luôn khiến người nhà nạn nhân dễ chấp nhận hơn là án
mạng.
"Tớ đang có một chút băn khoăn." Lâm Đào đã không mang tin tốt
lành đến cho tôi. "Sàn nhà rất khó lưu lại dấu vết, phải là giày rất bẩn mới
có thể lưu lại dấu chân trên hiện trường. Sau khi quan sát sàn nhà tầng một,
chúng tớ đang nghi ngờ có khả năng tồn tại dấu giày đàn ông. Nhưng vấn
đề lại nằm ở chính sàn nhà, dấu vết ngờ là dấu chân kia chưa có giá trị giám
định."
Hiện trường được bài trí cầu kỳ sang trọng, nếu là người trong nhà,
bước vào hiện trường chắc chắn sẽ phải thay giày. Chỉ khi đi giày bẩn vào