NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 390

"Làm sao có thể khẳng định do hung thủ của chuyên án Ba Sáu gây

án?" Tôi nhìn bảng hiệu nhà xác, ngần ngừ một lát rồi vẫn đeo bao bọc giày
đi vào trong vòng dây cảnh giới.

"Mổ bụng, cắt cổ." Trưởng phòng Hồ nói. "Lần này không cắt đầu,

nhưng nội tạng vẫn được lấy ra bằng phương pháp rút lưỡi của pháp y,
phỏng đoán cũng là tử vong vì bị đầu độc. Tôi rất lấy làm lạ, thuốc chuột
Tetramine là loại thuốc độc mạnh, nằm trong danh mục chất cấm của nhà
nước, theo lý mà nói, điều tra các con đường mua bán phi pháp sẽ lần ra
được nguồn gốc của nó, nhưng thật lạ là không có một chút manh mối
nào."

"Còn một điểm này nữa, hoàn toàn có thể xâu chuỗi với các vụ án

trước đây." Đại Bảo xòe bàn tay ra, trong tay anh ấy là vật gì đó đen sì.

"Gì thế?" Tôi bước lại nhìn.

Trong lòng bàn tay của Đại Bảo là một cái lưỡi người. Cái lưỡi đã đen

sạm, bốc mùi nhức mũi, nhưng không phải là mùi thối rữa của xác phân
hủy mà là mùi Formalin.

"Hung thủ dùng Formalin để bảo quản cái lưỡi." Đại Bảo nói. "Nếu

đúng như dự đoán, đây chính là lưỡi của Trình Tiểu Lương, nạn nhân bị sát
hại vào đầu tháng tám, vì thi thể Trình Tiểu Lương thiếu lưỡi."

"Nếu theo đó mà loại suy, thi thể này sẽ thiếu thứ gì?" Tôi hỏi.

Đại Bảo gật đầu: "Cơ quan sinh dục biến mất rồi."

Tôi nghiến răng ken két: "Đúng là ác quỷ chứ không phải con người,

chúng ta phải làm sao mới bắt được hắn?"

Nỗi căm phẫn của tôi đã lây sang Đại Bảo, anh ta ngửa mặt lên trời

gào lên: "Hãy ban cho tôi sức mạnh! Tôi là Đại Bảo!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.