NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 531

kế thừa khối tài sản đồ sộ của ông. Tôi không đồng ý đi du học, lý do là tôi
lớn bằng này rồi nhưng chưa bao giờ bước chân ra khỏi thành phố Vân
Thái, tôi không muốn một mình ra ngoài, đối mặt với thế giới lạ lẫm.
Nhưng tôi đồng ý bỏ học, bởi vì qua một năm học ở trường, tôi hiểu rõ tôi
không thể nào theo được cái công việc bẩn thỉu, mệt mỏi lại đầy nguy hiểm
của nghề y tá.

Nhờ sự giúp đỡ của bố, tôi đã vào học ở khoa quản lý kinh tế của đại

học Vân Thái. Những bài giảng ở đây, tôi nuốt không trôi, cái gì mà kế toán
cơ bản, kinh tế học phương Tây, quản lý học, thống kê học, cứ như một
đống số má hỗn loạn chạy dài trước mắt, tôi không thể nào nhồi chúng vào
đầu được.

Điều tôi nghĩ đến hàng ngày, đó là rốt cuộc tôi thích con trai hay con

gái?

Mùa hè năm kia, tôi gặp trộm. Có một tên trộm đứng sau lưng móc túi

tôi trước cửa một ngân hàng, bị tôi phát hiện ra. Với tính cách của tôi thì
làm gì có chuyện để yên cho tên trộm? Nên tôi xông ngay đến giữ chặt lấy
hắn. Nào ngờ hắn móc từ trong túi ra một con dao nhỏ, rạch cho tôi một
nhát, còn lăm le muốn đâm tiếp.

Lúc đó, nhìn con dao dính máu của tôi trong tay hắn, tôi thấy mình sắp

chết đến nơi.

Đúng vào khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, bỗng có một người đầu

đội mũ sắt, tay cầm súng dài từ trong ngân hàng lao ra, đá tên trộm văng đi
xa đến mấy mét, sau đó chĩa súng vào tên trộm quát lên: "Quỳ xuống!"

Sau đó, anh ấy bắt tên trộm dập đầu xin lỗi tôi. Tôi thấy vết rạch trên

tay chỉ là vết thương ngoài da nên cũng chẳng muốn truy cứu, liền thả cho
tên trộm đi. Thực ra lúc đó, tôi chẳng còn tâm trạng nào mà để tâm đến tên
trộm nữa. Trong khoảnh khắc đó, tôi tin chắc rằng tôi vẫn thích con trai,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.