NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 8

cũng đưa lên bàn ăn của người dân được, lương tâm của các người bị chó
ăn mất rồi phải không?"

"Bán cho nhà hàng, các ông không đi ăn uống chơi bời thì làm sao mà

ăn phải được." Một gã gầy gò lụng bụng.

"Anh nói gì?" Anh cảnh sát trừng mắt quát lên. "Làm sao tôi biết được

nhà ăn nấu cơm suất cho chúng tôi có dùng dầu bẩn hay không?"

Thành phố bí mật triển khai kế hoạch "đánh bốn đen, diệt bốn hại"

mới được một ngày, đã phát hiện ra cơ sở sản xuất dầu bẩn phi pháp ở đây.
Kế hoạch tập kích được tiến hành ngay trong đêm, phá tan sào huyệt của
những kẻ táng tận lương tâm."

Chỉ tưởng tượng thôi sẽ không thể hình dung được những thùng thức

ăn thừa chua loét, thối rữa ở đây ghê tởm đến mức nào, mùi thối rữa nồng
nặc phả ra trong không gian bịt bùng, khiến người ta phát buồn nôn. Đội
trưởng đại đội Trật tự phụ trách kế hoạch truy bắt cũng là lần đầu tiên bước
vào một nơi ruồi nhặng bu đen, nước thải lênh láng, hôi thối sặc sụa thế
này, từ ngữ duy nhất mà anh có thể nghĩ đến là "kinh tởm".

Đội trưởng cầm gáo múc lấy một gáo nước thải, giơ lên cao rồi từ từ

đổ xuống thùng phuy, nói: "Các người tự nhìn đi, tự nhìn đi! Thứ này mà
để cho người ta ăn được hay sao? Nếu là thời cổ xưa thì tôi đã đổ ngay thứ
này vào họng các người rồi."

Khi đổ hết gáo nước thải, dưới đáy gáo đọng lại một vật gì vàng

quạch. Đội trưởng nhìn kỹ, cảm thấy quen quen.

Anh ta quay sang hỏi một viên cán bộ sở Môi trường đứng bên cạnh:

"Anh đã bao giờ thấy cái chân gà nào to thế này chưa?"

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.