NGỰ CHÂU ÁN - Trang 12

giờ trước khi hoàng hôn buông xuống, đi cùng đoàn tùy tùng của mình,
được hộ tống trên ba cỗ kiệu. Họ lên chiếc thuyền lớn của nha phủ, thả neo
đối diện khán đài. Ba đoàn kiệu đã dùng bữa chiều với cơm canh đạm bạc,
giống như mấy ngàn bách tính lê dân đang tụ tập trên chiếc phà nhỏ hơn kết
nối hai bờ. Dùng bữa xong, Địch gia yên vị chơi bài cẩu, chờ cho đến khi
Hằng Nga ló dạng trên trời cao và cuộc đua thuyền bắt đầu. Giờ thì tiết trời
đã trở nên thanh mát hơn, giọng ca tiếng hát và những tràng cười đùa vang
vọng khắp mặt nước. Những vòm đèn lồng trang hoàng khắp các tàu bè và
thuyền hoa đã được thắp sáng, mặt nước đen tuyền êm ả phản chiếu lại màu
sắc sặc sỡ của chúng.

(Canh giờ: 1 canh giờ bằng 2 tiếng)

Thật là một cảnh đẹp tựa chốn bồng lai tiên cảnh, nhưng bốn người

Địch Công đang ngồi quanh bàn, mê mải chơi bài cẩu, nên ít chú ý đến
cảnh vật xung quanh. Bài cẩu là trò yêu thích của cả Địch gia, họ nghiêm
túc chơi theo một lối vô cùng phức tạp. Giờ họ đang đi đến hồi phân thắng
bại tại ván bài. Tam phu nhân chọn một quân trong số bài cẩu còn lại trước
mặt mình.

Vừa đặt thẻ bài vào các miếng ghép trên bàn, nàng vừa nói với hai tỳ

nữ đang ngồi xổm bên bếp chè, "Hai ngươi hãy thắp đèn lồng lên. Ta khó
lòng thấy rõ mình đang làm gì!"

"Cho qua!" Địch Công thông báo.

Ông ngước lên vẻ khó chịu khi lão quản gia xuất hiện trên boong

thuyền và tiến lại bàn.

"Giờ lại là chuyện gì nữa đây? Phải chăng vị khách thần bí kia quay

lại?"

Khoảng hai khắc trước, khi Địch Công và các phu nhân tạm dừng

cuộc chơi để đứng tựa lan can ngắm cảnh vật, một kẻ lạ mặt đã tiếp cận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.