NGỰ CHÂU ÁN - Trang 153

thức quân cách gì cả ở biệt phủ của Kha gia. Nơi đó tốt hơn nhiều ở đây,
trong nhà phủ này. Giờ ngươi có thể dẫn họ Quách và Biện đại phu đến đó
trong một cỗ kiệu kín. Nói với họ Kha là ta muốn tổ chức cuộc gặp trong
thư viện, một gian phòng yên tĩnh nằm cách biệt với nhà chính. Ngươi có
thể thông báo với gia chủ là đích thân Huyện lệnh sẽ đến đó, ngay khi đã
giải quyết xong một vài công vụ thường nhật. Ngươi nắm hết rồi chứ?"

Thấy viên Bộ đầu khúm núm cúi đầu, Địch Công tiếp lời, "Sau khi đã

đưa hai nam nhân kia đến nơi, ngươi hãy quay về đây ngay lập tức để nhận
thêm chỉ dẫn."

Khi Bộ đầu đã rời đi, Hồng Sư gia hồ hỏi hỏi, "Bẩm, có phải ngài kỳ

vọng rằng nếu diễn ra cuộc xét đoán ba bên, tên tội nhân sẽ để lộ thân
phận?"

"Đó là những gì ta hi vọng, ít ra là thế! Giờ ta có một việc vặt nhờ lão

đây. Ta cần một bàn tay gỗ."

"Bẩm, một bàn tay gỗ ư?"

"Đúng thế. Hãy tới cửa hiệu đồ cổ của Dương chưởng quỹ để hỏi. Dứt

khoát ông ta phải có vài bàn tay còn dư từ các bức tượng Phật đang nằm lăn
lóc đâu đó. Theo lẽ thường, chúng được chạm khắc từ một khúc gỗ riêng rẽ
rồi được gắn vào bức tượng, sau khi thân tượng đã hoàn thành. Ta muốn có
một bàn tay trái, cỡ như tay thật hoặc lớn hơn. Lão hãy bảo họ Dương sơn
nó màu trắng và lồng vào ngón trỏ một cái nhẫn đồng có đính vài viên đá
đỏ rẻ tiền. Lão sẽ giải thích rằng chúng ta cần bàn tay đó làm tang vật,
trong một cuộc gặp gỡ với Biện đại phu và Quách Minh mà ta đã sắp xếp ở
thư viện của Kha gia."

Một ánh chớp lóe lên sau khung cửa sổ dán giấy, liền sau đó là tiếng

sấm đinh tai nhức óc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.