NGỰ CHÂU ÁN - Trang 24

dã. Rồi phụ thân y gặp vận đen trong buôn bán và mất sạch ngân lượng,
đành phải bán gia trang và trở về quê nhà ở phương Bắc. Đổng Mai quyết ở
lại trấn Phổ Dương, hi vọng mình có thể xoay xở đủ ngân lượng để sinh
sống, cho đến khi hoàn thành khóa học cổ văn trong miếu Khổng Tử nơi
đây. Sau đó, y sẽ quay về đoàn tụ với song thân. Tiểu tử này là một gã vui
tính, sống phóng túng và cũng là một tay võ cừ khôi. Một quyền thủ khá
đấy, thật sự là thế. Tất cả nô bộc của thảo dân đều ưa y, đó là lý do tại sao
bọn họ yêu cầu tiểu tử này làm trống thủ trên thuyền."

Ông ta ném một cái nhìn nuối tiếc vào thi thể đang nằm sấp mình.

Họ Kha lên tiếng, "Bẩm, Đổng Mai là một nam tử hữu dụng. Thân

phụ y hiểu biết rộng về đồ cổ và nhi tử lão cũng có con mắt khá tinh đời
trong việc phát hiện ra những món hay ho."

"Kha tiên sinh, làm thế nào mà ngươi quen biết y?" Địch Công dò hỏi.

"Dạ bẩm, thỉnh thoảng họ Đổng có tới gặp thảo dân, mang đến một

món đồ sứ đẹp hoặc một thứ đồng khí cổ mà y mua được với giá rẻ. Thảo
dân đồng ý với Biện đại phu rằng y là một nam tử dễ mến."

"Điều đó cũng không ngăn được kẻ khác ám toán hắn ta. Huyện lệnh

bình phẩm lãnh đạm. "Liệu có kẻ nào nuôi giữ mối thâm thù huyết hận với
y chăng?"

Biện đại phu nhìn họ Kha đầy dò xét. Khi y nhún vai, vị đại phu đáp

lời, "Bẩm, đó không phải điều mà bọn thảo dân biết. Tuy nhiên, thảo dân
phải nói thêm rằng Đổng Mai từng giao du với những kẻ đáng ngờ, bọn
lang thang đầu đường xó chợ và lũ a dua thường xuyên lui tới các võ đường
rẻ tiền. Có lẽ y đã vướng vào một vụ tranh cãi với những tên côn đồ đó
chăng..."

Ông ta bỏ lửng câu nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.