NGỰ CHÂU ÁN - Trang 72

Có âm thanh lọc cọc phát ra từ bụng Thẩm Bát, rồi gã ợ rất to đến nỗi

các tên ăn mày đều ngừng nói chuyện để nhìn đại ca của chúng đầy vẻ
khâm phục.

"Lão thấy đấy! Trong dạ dày của ta. Bộ phận quan trọng nhất!"

"Hiền đệ có việc gì cần giúp?"

Thẩm Bát nghiêng người về phía lão Hồng thầm thì bằng giọng khàn

khàn, "Đó là một nữ nhân!"

Gã hộ pháp này thốt lên đầy đau khổ, đến nỗi lão Hồng phải cố nén

tiếng phì cười buột khỏi miệng. Thay vào đó, lão hỏi, "Vị tiểu thư nào may
mắn vậy?"

"Nàng đúng là một vị tiểu thư!" Thẩm Bát nói vẻ thỏa mãn. "Đã có

thời, nàng chết dính với Hoàng cung. Sống ở kinh thành. Nàng là một sinh
linh trang nhã và đài các. Nhạy cảm nữa. Do thế, phải tiếp cận nàng với, à,
sự cẩn trọng cao độ nhất."

Lão Hồng trân trối nhìn Thẩm Bát. "Một nữ nhân từng phục vụ trong

cung?"

Bất thình lình, lão đứng bật dậy và hồ hởi hỏi, "Sự vụ có liên quan

một viên minh châu?"

"Tuyệt! Lão dường như luôn biết dùng ngay những ngôn từ cẩm tú rất

thích hợp! Một viên minh châu, nàng quả là viên trân châu sáng chói. Một
viên ngọc quý giữa đám nữ nhân thường tình vô vị. Hãy đến gặp nàng và
nói đôi lời vàng ngọc giùm ta. Nhưng phiền lão huynh cẩn trọng, không
được làm vấy bẩn sự băng thanh ngọc khiết của nàng."

Giờ thì Hồng Sư gia bị hố to rồi. Rốt cuộc chuyện chả có liên can gì

đâu đến viên ngự châu bị đánh cắp!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.