NGỰ CHÂU ÁN - Trang 9

Bức tượng gỗ trơn không sơn phết gì cả. Nghệ nhân điêu khắc đã khéo

léo nương theo thớ gỗ để tôn tạo những nếp gấp của chiếc áo choàng đang
rũ xuống bờ vai tròn lẳn của nữ thần. Người ngồi tĩnh tọa trên một đóa hoa
sen nhiều cánh, tay trái đặt trong lòng, tay phải giơ lên trong dáng điệu ban
phúc lành cho chúng sinh.

"Người mới đẹp làm sao", hắn thều thào, giọng khàn khàn.

Ngó đăm đăm lên khuôn mặt an nhiên đang ngự ở phía trên mình, hắn

tiếp tục, "Hãy nói cho ta biết, tại sao mọi vẻ đẹp đều ẩn tàng sự xấu xa? Ôi,
những bóng dáng hồng nhan! Tại sao lại cám dỗ một nam nhân, quyến rũ
gã bằng nụ cười e lệ và khóe thu ba, để rồi cự tuyệt gã? Xua đuổi gã bằng
vẻ khinh khi ghẻ lạnh, bóp nát trái tim gã, rồi ám ảnh gã từ đó mãi về
sau...?"

Hắn bấu chặt vào mép án thờ, một tia si mê điên cuồng lóe lên trong

ánh mắt.

"Chúng phải bị trừng trị thích đáng!" Hắn lầm bầm giận dữ. "Phải đâm

dao vào trái tim xảo trá khi chúng buông câu dối lừa, để bọn nữ nhân ấy
nằm sóng soài và lõa thể trước Người! Phải như thế..."

Bất chợt hắn ngừng huyên thuyên, giật nảy người. Hắn nghĩ mình đã

trông thấy một nếp nhăn khó chịu gợn trên vầng trán phẳng lặng của nữ
thần, quanh viên minh châu đang tỏa sáng ở chính diện? Buông tiếng thở
phào nhẹ nhõm, hắn lau mồ hôi lấm tấm trên mặt. Đó chỉ là bóng của một
con hồ điệp đang lượn lờ quanh đèn dầu!

Hắn mím chặt môi, hồ nghi liếc nhìn pho tượng rồi bỏ đi. Tới gần ông

từ già đang mê mải lầm bầm kinh nguyện, hắn chạm vào bờ vai xương xẩu
của lão.

"Tối nay ông không thể để nữ thần lẻ loi một mình được à?" Hắn hỏi

với vẻ hồ hởi đầy gượng gạo. "Một lần thì có sá gì! Cuộc đua thuyền rồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.