NGỦ CÙNG SÓI - Trang 118

“Cảm ơn!”

Khi chị nói lời cảm ơn thì đúng lúc tôi nhìn thấy chị rơi lệ. Chị rất xinh

đẹp, gợi cảm, trang điểm rất đậm, chiếc áo bó sát người màu đỏ, cổ trễ phối
với một chiếc quần ngắn bó sát màu đen tôn lên những đường cong và dáng
người thon thả cùng làn da bánh mật được chiếu rọi dưới ánh nắng.

Tôi ít khi gặp người con gái nào trang điểm như thế. Trong tâm trí tôi,

những cô gái trang điểm như vậy đều không phải người tốt. Nhưng đôi mắt
chị thật trong sáng, thuần khiết. Tôi đưa cho chị một tờ giấy ăn.

“Cảm ơn!” Chị nhận lấy tờ giấy ăn, ngồi xuống, khóc thút thít.

Nỗi lòng thương cảm hình như rất dễ bị truyền nhiễm. Sống mũi tôi

bỗng cay cay, nước mắt cũng tuôn rơi.

Tôi không biết những người đi qua sẽ nghĩ gì về chúng tôi, cảnh tượng

đó chắc chắn rất buồn cười.

Hai cô gái hoàn toàn khác nhau, ngồi quay lưng lại với nhau, bị ngăn

cách bởi hàng rào cùng khóc thút thít.

“Tại sao em lại khóc chứ?” Sau khi chia hết gói giấy ăn, chị hỏi.

“Một người đàn ông nói rằng em là của hắn.” Tôi nhìn chị hỏi: “Còn

chị?”

“Một người đàn ông nói rằng chị không phải là của hắn.”

Thế rồi hai chúng tôi bật cười, số phận của con người thật nực cười!

Trước khi bỏ đi, chị nói tên là Thu, nếu có duyên sẽ còn gặp lại. Sau đó

quả thật chúng tôi đã gặp lại nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.