NGỦ CÙNG SÓI - Trang 192

“Chú từng nói chú yêu con vì con lương thiện và thuần khiết, chú đã

nói... con cần gì chú cũng có thể cho con, chú còn nói con không thể rời xa
chú cũng như chú không thể rời ra con. Chú yêu con, có đúng không?”

Ánh mắt hắn càng trở nên lạnh lùng, còn đáng sợ hơn cả ánh mắt hận

thù.

“Con hãy quên những lời đó đi!”

Quên những lời đó đi?! Đó chính là ngụ ý chia tay của hắn, lạnh lùng

chẳng có chút tình cảm nào, ngay cả một chút hối hận cũng không.

Một tiếng trước, hắn với tôi vẫn còn khăng khít, gắn bó, sao giờ hắn lại

lạnh nhạt với tôi như vậy?

Tôi kìm nén sĩ diện, bước đến bên hắn.

“Thực sự chưa bao giờ yêu con? Tám năm, chú làm tất cả cũng chỉ vì

cái tên thôi sao? Con không có một chút ý nghĩa gì với chú sao?!”

“Loại con gái như con vốn không đáng để ta yêu.” Hắn đứng dậy, đi qua

tôi, gạt tôi sang một bên, tiện tay vớ lấy chiếc áo khoác.

Tôi tức đến run người, không biết diễn tả cảm xúc của mình thế nào

nữa, không biết cãi vã, gây chuyện với hắn thế nào, nhanh gọn nhất là tát
vào mặt hắn một cái.

“Loại đàn ông lạnh lùng, vô tình như ông càng không đáng để tôi yêu.”

Bàn tay hắn đang cầm áo khoác nắm chặt lại, chiếc cổ áo nhăn nhúm

trong tay.

Nhìn lồng ngực hắn đang căng lên, tôi cứ ngỡ hắn sẽ giận dữ cho tôi

một cú đấm, nhưng không, hắn cười rồi nói: “Con yêu cũng được, không
yêu cũng được, ta chẳng bận tâm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.