NGỦ CÙNG SÓI - Trang 211

“Cô cũng biết điều đó cơ đấy?” Hắn tóm lấy cánh tay tôi, kéo tôi lại gần

hắn, gào lên: “Tôi tưởng cô không biết đấy!!!”

Đầu óc mụ mị của tôi kịp tỉnh táo thì hắn đã đẩy tôi ra. “Thôi đi, loại

con gái như cô không bao giờ hiểu thế nào là tình yêu.”

Tôi với tay kéo hắn khi hắn chuẩn bị lên tầng như thể nắm lấy hy vọng

cuối cùng: “Chú không cần con là vì Tiểu Cảnh về rồi, là vì chú đã từng
đồng ý trao tặng con cho anh ấy, đúng không?”

“Hôm kia Cảnh mới về.” Hắn gạt tay tôi ra, mặt vẫn không có chút biểu

cảm nào. “Tôi không cần cô chẳng liên quan gì đến Cảnh hay Diệp Thiên
Vu, chỉ là vì tôi không yêu cô nữa, không muốn cùng sống cô nữa!”

“Chú đã yêu cô gái hôm nay ư?”

Hắn “hừ” một tiếng lạnh lùng. “Tại sao cô không chịu nghĩ lại người

con gái như cô có chỗ nào đáng để người ta yêu chứ?”

Hắn ném cho tôi một câu khiến tim tôi lạnh buốt rồi đi thẳng lên tầng.

Hôm nay tôi mới hiểu thế nào là tuyệt tình. Tại sao hắn không thể nói:

“Con là người con gái tốt nhưng ta không thích hợp với con”, hoặc nói: “Ta
đã không còn cảm giác với con nữa rồi!”

Tôi ngồi thụp xuống, đầu gối tì sát vào lồng ngực, tim như ngừng đập.

Vì hắn mà tim tôi không còn đập nữa.

Một tình yêu không nên bắt đầu, cuối cùng cũng đã hạ màn, như vậy

cũng tốt.

Cuộc sống thời cấp ba của tôi vốn bị người khác coi thường.

Giáo viên chủ nhiệm xếp tôi ngồi cuối lớp, mặc tôi muốn làm gì thì làm.

Bạn bè cùng lớp, cùng khóa cũng chẳng ai coi tôi ra gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.