NGỦ CÙNG SÓI - Trang 212

Việc này cũng chẳng thể trách họ được, bởi trong mắt họ việc lên lớp

luôn là số một, tôi là kẻ ngoại đạo, thường xuyên trốn học, bỏ bê học hành,
hay lui tới hộp đêm, hoàn toàn là một nữ sinh xấu. Vì thế loại học sinh như
tôi cả ngày phải chịu đựng cơn đau đầu, chân tay rã rời, có nằm ườn ra bàn
học cũng không ai thèm quan tâm.

Tôi vốn định trốn học nhưng khi nghĩ trở về nhà, ở trong căn phòng

trống trải, tôi thà ngồi trên lớp nghe giáo viên giảng về lịch sử Trung Quốc
huyền bí, kể về vua chúa các đời bất nhân, tàn bạo, vì quyền lực, dục vọng
mà giết hại lẫn nhau như thế nào còn hơn. Không ngờ cứ nghe đi nghe lại
như vậy, tôi bỗng tỉnh ngộ. Những tháng ngày yêu thương ngọt ngào làm
tôi say đắm, nửa tháng thất tình làm tôi khổ đau. Khi đã say, đã đau đớn, tôi
bắt đầu tỉnh ngộ, biết mình nên làm gì, nên đối mặt với cái gì. Tôi ngộ ra
một điều... Đã yêu rồi, được vui vẻ rồi, thế là đủ!

Tình yêu của tôi vốn chỉ là hoa tươi chứ không phải kim cương... Kể cả

hắn không vứt bỏ tôi thì tôi sẽ thế nào đây?! Chìm đắm trong tình thơm
rượu ngọt, sớm muộn gì tôi cũng sẽ tỉnh ngộ, đến lúc đó tôi phải đối mặt
với hắn thế nào?! Rồi sẽ mâu thuẫn đến đâu! Cho nên, tình yêu lạc lối giữa
tôi và hắn kết thúc như vậy là tốt nhất rồi!

Cuối cùng tôi cũng đợi được đến khi hết tiết, chỉ còn tiết học cuối cùng

nữa thôi. Bỗng có một nữ sinh xông vào lớp, hét lên: “Đẹp trai quá, thực sự
là vô cùng đẹp trai.”

Tôi đang đau đầu, nghe tiếng hét của cô ta càng thấy đau đầu hơn. Một

loạt nữ sinh và nam sinh hiếu kỳ lao ra ngoài, khi trở về thì nam sinh im
lặng còn nữ sinh hả hê trong lòng.

“Không biết đang đợi ai, chiếc xe đua cool đến vậy, đẹp trai đến vậy, cả

một bó tuy líp to như vậy...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.