NGỦ CÙNG SÓI - Trang 214

Phản ứng tiếp theo của tôi là quay trở lại lớp học, mới nghĩ tới những

ánh mắt tò mò ngoài hành lang tôi đã lạnh toát cả sống lưng.

Nhưng có trốn chạy thì cũng quá muộn rồi, anh đã bước tới.

Tôi lau mồ hôi, cúi gằm mặt bước tới chỗ Tiểu Cảnh.

Tôi mới đi được một đoạn anh liền tới nghênh đón, cầm lấy chiếc cặp

sách của tôi, đặt bó hoa tuy líp thơm nức vào lòng tôi, chính xác là vào lòng
tôi vì bó hoa ấy quá lớn, tôi chỉ có thể ôm nó.

“Anh Tiểu Cảnh... sao anh lại ở đây?”

“Sau này anh sẽ là lái xe kiêm vệ sĩ của em.”

“Em... Chúng ta lên xe rồi nói vậy.”

Tôi như nghe thấy vô số nữ sinh đang oán thán ông trời không có mắt,

anh chàng đẹp trai như vậy mà lại bị một cô nữ sinh xấu như tôi chà đạp!

Một quán ăn Tây sang trọng, bản dương cầm Like rain, like music du

dương, trầm bổng bên tai tôi, đầu tôi không còn đau nữa.

“Anh không nhận ra em nữa, em hôm nay và hôm qua như hai người

khác biệt”, Tiểu Cảnh nói.

“Hôm qua em uống say, có phải rất mất mặt không?”

Tỉnh rượu, nghĩ lại việc hôm qua, tôi thật không biết giấu mặt vào đâu.

Mất mặt nhất là lúc say níu kéo người con trai lại chính là Tiểu Cảnh. Việc
này khiến tôi tự trách mình cả ngày trời, thề rằng sẽ không động đến một
giọt rượu nào nữa.

“Có phải lại giận dỗi ông Hàn không? Hôm qua thái độ của em như cố ý

chọc tức ông ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.