NGỦ CÙNG SÓI - Trang 227

“Vâng... vâng!”

Gần hai tiếng nữa mà phải vào phòng trang điểm? Đấy là nguyên tắc gì

thế!

Tôi giơ tay kéo chị Thu: “Còn hai tiếng nữa, chị vội cái gì!”

Cô ta lạnh lùng nhìn tôi từ đầu đến chân một lượt rồi tỏ thái độ khinh bỉ,

nhếch mép: “Mày tưởng mày là ai chứ! Chẳng qua chỉ là đồ tiện nhân bị
Thần vứt bỏ mà thôi!”

Tôi nhấp một ngụm nước chanh để lấy giọng: “Cô tưởng ông ta yêu cô

ư? Ông ta chỉ chơi đùa với cô thôi, sớm muộn gì cũng sẽ vứt bỏ cô.”

Cô ta nhẫn nhịn, cố tỏ ra vẻ hạnh phúc: “Mày làm sao biết được anh ấy

yêu tao đến nhường nào!”

“Tôi đương nhiên là biết rồi! ông ta chắc chắn nói vào tai cô rằng cô là

của ông ta. Ông ta vuốt ve tóc cô, nhìn vào mắt cô mà nói rằng cô thánh
thiện, thuần khiết như một thiên thần... Đúng rồi, khi ôm cô, ông ta nhẹ
nhàng gọi “Thiên Thiên”, đúng không?”

Tôi vốn cố ý nói ra những lời đó để chọc giận cô ta, không ngờ mặt cô

ta bỗng tái mét, môi run lên.

Chẳng lẽ tôi nói đúng?

“Ông ta thực sự...”

Tôi vẫn chưa nói hết câu thì cô ta tát cho tôi một cái. Tôi ngã khỏi ghế,

lòng tự trọng bị tổn thương. Tôi đứng dậy định đánh trả thì bị cô ta nắm lấy
cánh tay tát cái nữa. Càng đáng ghét là cô ta đánh vào một bên nên càng
đau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.