NGỦ CÙNG SÓI - Trang 225

Chị Thu bước đến rồi ngồi xuống, hất hàm về phía cô ta, ra vẻ khó chịu

nói: “Loại con gái như vậy cậy được ông chủ yêu mến, lúc nào cũng tỏ vẻ
như bà chủ, thật hết chịu nổi.”

“Cô nhân viên ấy phạm lỗi gì mà bị mắng như vậy?!”

“Tâm trạng nó không tốt”, chị Thu cứ làm vẻ huyền bí, ghé sát tai tôi

nói. “Từ hôm em mặc chiếc váy của chị xông vào đó làm loạn thì ông bố
của em không đến đây nữa...”

Ông bố của tôi?!

Tôi cúi đầu uống nước chanh.

“Em coi, nó chỉ là một con điếm, còn tự cho mình là phượng hoàng.”

“Tại sao mọi người lại sợ cô ta?”

“Loại tiểu nhân như vậy không nên đắc tội, nhỡ ngày nào đấy nó nói

xấu mình trước mặt ông chủ thì e rằng mình phải cuốn gói ra đi.”

“Cứ phải làm việc ở đây sao? Đến nơi khác không được à?”

“Nơi khác đâu được như ở đây. Chị có một đứa bạn cũng đi nhảy ở hộp

đêm, khách có đủ loại, nhiều khi yêu cầu quá đáng, nói khiêu vũ thoát y
cũng phải làm... Em đúng là... sống trong nhung lụa đâu thể biết được mặt
trái của xã hội này.”

Có lẽ là như vậy, Hàn Trạc Thần đã chăm sóc, bảo vệ tôi quá tốt, những

việc tôi không muốn làm hắn cũng không hề ép, tôi cần thứ gì hắn cũng
không bao giờ từ chối, còn chọn loại tốt nhất cho tôi.

Tôi lớn lên trong tình thương yêu của hắn, hưởng thụ sự bảo vệ của hắn

không chút áy náy nhưng chưa bao giờ cảm kích trước những việc hắn làm.
Bây giờ nghĩ lại mới thấy hắn vẫn chưa đến mức cạn tàu ráo máng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.