NGỦ CÙNG SÓI - Trang 285

Hắn nói: “Không! Mọi điều khác có thể tha thứ, còn tám năm qua em

khiến anh động lòng, yêu chiều... Tất cả đều là giả tạo, điều đó thì không
thể tha thứ.”

Những ngón tay hắn nắm chặt hơn. Tôi ngước nhìn hắn, nhìn đến khi

nước mắt làm nhạt nhòa mọi thứ, cả thế giới tối sầm lại.

Bỗng nhiên thời gian quay ngược lại, tôi nhìn thấy nụ cười ác độc của

Hàn Trạc Thần, nghe thấy hắn nói: “Không nghe thấy tao nói gì sao?”

Bố tôi van nài như vậy mà hắn không chút động lòng.

Bố tôi bị bắn chết, mẹ tôi tuyệt vọng ôm lấy xác bố tôi, chết trong lòng

ông.

Còn cả anh trai tôi, máu của anh chảy lênh láng.

Tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, hoảng sợ ôm lấy trái tim đau nhói,

cúi đầu và bỗng nhìn thấy... một khuôn mặt giống hệt trong mơ.

Trong mơ hắn thật đáng sợ, có lẽ hắn luôn là người đáng sợ như vậy.

Tôi sợ sệt bước xuống giường, giật lùi về phía sau, bỗng thấy lòng bàn
chân trần đau nhói. Tôi cúi đầu nhìn thấy chiếc cặp sách.

Cặp sách của tôi? Con dao của tôi? Chẳng lẽ ông trời thương hại tôi tám

năm trời nhẫn nhịn ban cho tôi cơ hội tốt như vậy?

Tôi như nhìn thấy ánh sáng trong bóng đêm mịt mùng, trái tim tôi bị

kích động một cách lạ thường. Đầu óc tôi nóng bừng, tôi lấy con dao nhọn
từ trong cặp sách ra, tiến đến bên hắn. Đến gần hắn rồi tôi lại nhận ra hắn
hoàn toàn không giống trong mơ.

Hắn ngủ an lành đến vậy, lông mày cương nghị biến thành một đường

cong hiền hòa, hàng mi rậm khẽ động theo hơi thở, đôi môi mỏng hơi nhô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.