NGỦ CÙNG SÓI - Trang 474

“Anh nhớ chú từng nói: Chán sống rồi thì tự cho mình một phát súng,

không cần ngày nào cũng phải ôm quả bom hẹn giờ ngủ!”

“Em cũng nhớ anh từng nói: Thà tan thành xác pháo còn hơn là buông

tay...”

Hàn Trạc Thần cười, hít một hơi thuốc thật sâu để khói thuốc lấp đầy

khoảng trống trong cơ thể.

“Nhưng cô ấy không phải bom mà là người.”

Là con người người, sẽ có cảm giác.

Là con người, nên có tự do.

An Dĩ Phong đã mắng hắn rất nhiều lần, nói hắn ngu ngốc nên mới bị cô

lừa gạt hết lần này đến lần khác nhưng vẫn cứ tin.

Hắn không ngu ngốc, hắn rõ hơn bất kỳ ai: Cô sẽ không yêu hắn, bởi từ

khi hắn giết người thân của cô, mọi việc hắn làm đều để lại dấu vết tàn ác.
Trong mắt cô, hắn là một ác quỷ giết người không ghê tay. Cho dù hắn yêu
cô đến thế nào, cô cũng sẽ tìm mọi cách giết hắn. Nhưng hắn không quan
tâm, không quan tâm rốt cuộc cô yêu ai, cũng không quan tâm đến khi nào
hắn chết trong lòng cô. Hắn muốn giữ cô ở bên mình, hằng ngày mở mắt
đều nhìn thấy cô, vậy là đủ rồi.

Hắn cứ cố chấp như vậy, không từ thủ đoạn, không tiếc thứ gì, thậm chí

khiến cô mang thai, bất chấp cảm nhận của cô, điên cuồng chiếm hữu cô,
phóng thích dục vọng tại nơi sâu thẳm trong cơ thể cô.

Giam cầm có vẻ dại khờ nhưng đó là cách duy nhất để giữ cô.

Hắn nghĩ tình yêu của một người mẹ là vô tư nhất trên đời này, tình yêu

ấy chắc chắn sẽ hóa giải mối hận trong trái tim cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.