NGỦ CÙNG SÓI - Trang 489

Chiều tối, Hàn Trạc Thần mua một bó hoa loa kèn nhện đỏ đặt bên bia

mộ trong một nghĩa địa khác.

Hắn nói: “Chúc mừng sinh nhật!”

Người con gái trong ảnh đang cười với hắn.

Hắn dùng khăn mùi xoa lau tấm bia mộ bằng đá Đại Lý, cười nói: “Em

xem, chỉ có anh là nhớ sinh nhật em...”

“Diệp Thiên Vu, tha thứ cho anh! Bây giờ, cuối cùng anh mới hiểu anh

đã tàn nhẫn với em đến nhường nào.”

Act 5

Hai năm, đối với một số người thì rất ngắn, nhưng đối với người đang

nhớ nhung thì quá dài, cho nên đối với người đang chờ đợi, chỉ cần nghe
thấy một chút tin tức cũng đáng phấn khích, chỉ trừ một tin...

Hàn Trạc Thần ngồi trong nhà hàng của khách sạn, trầm lặng nghe bản

dương cầm đang được phát ra.

Hai chàng trai trẻ ngồi bàn bên cạnh đang tán gẫu. Một người nghe

xong, tỏ vẻ thắc mắc: “Công ty giải trí chẳng hiểu đang nghĩ gì nữa, đầu tư
nhiều tiền như vậy chỉ để lăng xê cho một cô gái chẳng bao giờ dám lộ
diện?”

“Cậu chẳng biết gì cả. Tôi từng gặp cô gái này rồi, vô cùng mê hồn,

khiến Mạnh Huân thần hồn điên đảo”, một thanh niên khác nói.

Hàn Trạc Thần rót đầy rượu vang đỏ vào ly, uống cạn một hơi tiếp tục

nghe họ nói chuyện.

“Thảo nào!” Chàng trai trẻ khinh thường bĩu môi. “Nói thật, chơi dương

cầm cũng khá hay, cô ấy mà không đi theo con đường này thì vẫn có cơ hội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.