NGỦ CÙNG SÓI - Trang 488

Cảnh sát Vu nhìn hắn, cuối cùng nước mắt chảy xuống: “Suy cho cùng

đều là sai lầm của bố, nếu bố không làm mất súng, con cũng sẽ không...”

“Việc đã qua rồi, nói những việc đó còn có nghĩa lý gì đâu.”

“Thần, là tại bố đã phá hỏng tương lai của con, làm hỏng cả đời con.”

“Bố! Bây giờ con đang sống rất tốt, xã hội đen rất thích hợp với con.”

Hàn Trạc Thần cầm lấy chiếc khăn mùi xoa trong tay ông, lau lớp bụi trên
tấm bia mộ, từng chút một. “Hơn nữa, con đã sớm nói với bố, không phải là
vì bố mà là vì mẹ con, tiếc rằng bà không có phúc phận, không thể đợi đến
lúc cùng bố đến Australia an hưởng tuổi già.”

“Còn con thì sao?” Cảnh sát Vu khẩn khoản nhìn hắn. “Dừng tay thôi,

cùng bố đến Australia sống những tháng ngày thanh tịnh.”

Hắn có chút dao động, từng trải trong giới giang hồ chém chém giết

giết, cũng từng sống trong giới kinh doanh giết người không dao rồi, đến
nay những thứ hắn đáng được sở hữu cũng đã sở hữu rồi, những thử bỏ lỡ
cũng đã lỡ rồi, cũng nên tìm nơi yên tĩnh sống cuộc đời yên tĩnh thôi!

Hắn gật đầu: “Con đang đợi một người, đợi cô ấy trở về thì con nhất

định sẽ đưa cô ấy đi gặp bố.”

“Đến lúc đó bố sẽ làm món cá kho mà con thích ăn nhất.”

“Cảm ơn!”

Trong nghĩa địa trầm lắng, họ nhìn nhau cười.

Có những ân oán muốn cởi bỏ rất dễ, không phải cần quên nó đi mà là

nhìn thẳng vào nó, đổi một góc độ khác để lĩnh hội những điều khó nói của
người khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.