NGỦ CÙNG SÓI - Trang 502

Tôi thở nhẹ, Hàn Trạc Thần nằm bên cạnh bừng tỉnh, ôm lấy bờ vai tôi,

ân cần hỏi han: “Thiên Thiên? Em không sao chứ?”

Hàn Trạc Thần quan tâm đến tôi từng li từng tí, có lúc còn cẩn thận lắng

nghe cả hơi thở của tôi.

“Không sao! Con đá em một cái ấy mà.” Tôi ôm bụng dưới có chút

phồng to, ra vẻ như không có việc gì.

Tôi chưa bao giờ nói với Hàn Trạc Thần mọi việc xảy ra trong giấc mơ

của tôi, sợ hắn sẽ lo lắng cho tôi, sợ hắn sẽ tự trách mình.

Xét cho cùng, ở nơi đất khách quê người, không có chút chiến tích và

quan hệ thì Thần khó mà có chiến tích huy hoàng như trước đây. Đời người
thăng trầm, sự nghiệp lại lần nữa đi xuống đã khiến cho hắn chịu rất nhiều
áp lực, thể xác và tinh thần đều mệt mỏi rồi.

Tôi không muốn lại tăng thêm áp lực cho hắn.

Hàn Trạc Thần vặn mở chiếc đèn bàn màu cam ở đầu giường, bóng tối

đã tiêu tan. Tôi vội vàng che mặt, lo lắng ánh đèn mờ nhạt chiếu rọi sẽ
khiến hắn thấy rõ đau khổ ánh lên nơi đáy mắt tôi.

“Sắc mặt của em không được tốt.”

“Em không sao, chỉ hơi nóng thôi!”

Hàn Trạc Thần nhìn thấy áo ngủ của tôi bị mồ hôi làm ướt đầm liền

khoác áo ngủ xuống giường, đi vào phòng vệ sinh. Chẳng mấy chốc hắn đã
cầm một chiếc khăn, bê một chậu nước ấm bước ra, đặt bên cạnh giường.
Hắn thả chiếc khăn vào trong nước cho ngấm một nửa rồi nhẹ nhàng lau
mồ hôi trên trán và mặt tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.