NGŨ GIỚI LÀ THƯỜNG GIỚI CỦA MỌI NGƯỜI - Trang 449

Nghiệp Và Quả Của Nghiệp

391

xử cung kính đặc biệt với Ngài khách Tăng hơn
cả với ta đã ở tại ngôi chùa này từ lâu. Nếu
Ngài khách Tăng ở lại ngôi chùa này thì ông thí-
chủ đâu còn cung kính ta như trước nữa”.

Do tính ganh tỵ nghĩ sai lầm như vậy, nên vị

tỳ-khưu trụ trì không hài lòng để cho Ngài
khách Tăng ở lại ngôi chùa này, nhưng chưa biết
làm cách nào để Ngài khách Tăng đi ra khỏi
chùa mà không làm mất lòng ông thí-chủ.

Ngài Trưởng-lão khách Tăng biết rằng: “Vị

tỳ-khưu trụ trì có thái độ không muốn ta ở lại
ngôi chùa này.

Sáng ngày mai, ta sẽ rời khỏi ngôi chùa này,

trở về chỗ ở của ta”.

Buổi sáng ngày hôm sau, đến giờ đi khất

thực, vị tỳ-khưu trụ trì đánh chuông bằng cách
búng ngón tay, gõ cửa bằng móng tay, rồi âm
thầm mang bát đi đến tư gia của ông thí-chủ.

Người thí-chủ ra đón rước Ngài trụ trì, hai tay

nhận cái bát, thỉnh mời vào nhà, thỉnh ngồi trên
toạ cụ đã trải sẵn, người thí-chủ đảnh lễ vị tỳ-
khưu trụ trì, rồi bạch rằng:

- Kính bạch Ngài trụ trì, Ngài Trưởng-lão

khách Tăng sao chưa đến? Bạch Ngài.

Vị tỳ-khưu trụ trì bảo với ông thí-chủ rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.