NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1450

CHƯƠNG LXXII

Đối thoại

Mordaunt bị chộp bất thình lình, hắn trèo lên thang gác với cảm tưởng

càng mơ hồ hơn nữa, đến nỗi sự suy nghĩ của hắn không thể nào trọn vẹn.
Chỉ có điều thực tế là tình cảm đầu tiên của hắn hoàn toàn dành cho nỗi xúc
động, sự bất ngờ và nỗi kinh hoàng khủng khiếp nó xâm chiếm bất cứ
người nào bị một kẻ tử thù hơn hẳn về sức mạnh tóm chặt lấy cánh tay
đúng lúc anh ta tưởng kẻ thù ấy đang ở một nơi khác và bận bịu về những
việc khác. Nhưng một khi đã ngồi xuống, lúc đã biết rằng mình được
hưởng một sự đình hoãn trị tội, thì dù với ý đồ gì hắn cũng tập trung tư
tưởng và gom hết sức lực. Cái nhìn nảy lửa của D'Artagnan không làm nhụt
chí mà có thể nói truyền điện thêm cho Mordaunt, vì cái nhìn bừng bừng
hăm dọa thật đấy nhưng chân thành trong nỗi thù hằn và giận dữ. Mordaunt
sẵn sàng nắm lấy mọi cơ hội thuận lợi để thoát ra khỏi cơn nguy, hoặc bằng
vũ lực hoặc bằng mưu mẹo, hắn bèn thu mình lại như con gấu bị dồn vào
hang ổ bằng con mắt có vẻ bất động nó theo dõi mọi cử chỉ của người thợ
săn đã dồn đuổi nó. Tuy nhiên, nhanh như tia chớp, con mắt ấy nhìn xuống
thanh kiếm dài và chắc chắn đập bên hông hắn, hắn thản nhiên đặt bàn tay
trái lên chuôi kiếm đưa nó sang tầm tay phải và ngồi xuống theo yêu cầu
của D'Artagnan.

D'Artagnan chắc hẳn chờ đợi một lời nói công kích nào đó để bắt đầu

vào một cuộc chuyện trò châm biếm hoặc gay gắt mà anh thường ứng đối
rất tài.

Aramis tự nhủ thầm:
“Chúng ta sắp sửa nghe những chuyện nhạt nhẽo”.
Porthos ngoặm ria mép và lẩm bẩm:
“Mẹ kiếp, lại sắp sửa những chuyện khách sáo, để đập nát con rắn này!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.