NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 132

— Và khi người ấy đã tìm được và ông De la Porte đến?
— Ông đưa ông ấy đến gặp tôi.
— Tốt lắm, nhưng tôi gặp lại bà như thế nào, ở đâu?
— Ông có mong gặp lại tôi lắm không?
— Chắc chắn rồi.
— Vậy, cứ để tôi lo chuyện đó và xin ông yên tâm.
— Tôi tin lời hứa của bà đấy.
— Ông hãy tin đi.
D’Artagnan chào bà Bonacieux, và đưa cặp mắt tình tứ nhất mà chàng có

thể, chăm chăm nhìn vào người đàn bà nhỏ bé quyến rũ kia, và trong khi
bước xuống cầu thang, chàng nghe thấy tiếng khóa trái cửa hai lần. Và vèo
một cái, chàng đã ở điện Louvre, và khi vào cửa lối phố Cái Thang, đồng
hồ điểm mười giờ.

Tất cả những sự biến mà chúng ta vừa kể nối tiếp nhau trong nửa giờ.

Mọi việc đều được thực hiện như bà Bonacieux đã dặn trước.

Nhận được khẩu lệnh, Germain cúi chào. Mười phút sau, ông De la Porte

đã ở trạm gác. D’Artagnan kể vắn tắt cho ông mọi chuyện và chỉ cho ông
nơi bà Bonacieux đang ở. La Porte hỏi đi hỏi lại địa chỉ cho thật chính xác
rồi vội đi ngay. Song được mươi bước ông quay lại nói với D’Artagnan:

— Anh bạn trẻ, có một lời khuyên đây.
— Thế nào ạ?
— Anh có thể bị rầy rà với việc vừa xảy ra đấy.
— Ông tin thế à?
— Phải. Anh có một người bạn nào có đồng hồ chạy chậm không?
— Thì sao.
— Hãy đến gặp người ấy để anh ta có thể làm chứng anh ở nhà anh ta

lúc chín giờ rưỡi - Trong công lý người ta gọi đó là ngoại phạm.

D’Artagnan thấy lời khuyên thật khôn ngoan. Chàng ba chân bốn cẳng

chạy đến dinh quán ông De Treville, nhưng đáng lẽ vào phòng khách cùng
tất cả mọi người, chàng yêu cầu vào trong tư phòng của ông, vì D’Artagnan
là một trong những người năng lui tới dinh quán, người ta không gây khó
dễ gì, đi báo ngay cho ông Treville là người đồng hương trẻ của ông có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.