NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 358

Họ dừng lại một tiếng đồng hồ cho ngựa nghỉ. Aramis thanh toán tiền

cho Bazin lên ngồi xe hàng cùng với các bạn rồi lại tiếp tục lên đường để
gặp lại Porthos.

Mọi người thấy chàng đang đứng, đỡ xanh xao hơn D’Artagnan gặp lần

trước, rồi thấy ngồi vào bàn ăn dù dọn cho một mình chàng, cũng có thể
hình dung ra một bữa trưa cho cả bốn người, một bữa trưa gồm thịt nấu
nướng rất ngon, rượu nho kén chọn và quả cây tuyệt ngon.

— À, mẹ kiếp! - Chàng vừa đứng lên vừa nói - Các bạn đến thật tuyệt,

tôi mới chỉ đụng đến món xúp, ăn trưa với tôi thôi.

— Ồ, ồ, - D’Artagnan nhận xét - Không phải Mousqueton dùng thòng

lọng quăng những chai rượu này chứ - Lại còn thịt bọc mỡ nướng và thăn
bò nữa…

— Tôi đang ăn trả bữa mà - Porthos nói - tôi ăn trả bữa.
— Không gì làm suy yếu bằng cái món trẹo xương chết tiệt đó, anh đã bị

trẹo xương bao giờ chưa, Athos?

— Chưa bao giờ. Tôi nhớ trong cuộc hỗn chiến ở phố Férou ngày nào,

tôi bị một nhát gươm, cũng phải mất mười lăm mười tám ngày gì đó, khiến
tôi bị ốm yếu hệt như cậu ấy.

— Nhưng bữa trưa này không phải dọn cho một mình anh đấy chứ

Porthos? - Aramis nói.

— Không - Porthos đáp - Tôi đợi mấy nhà quý tộc quanh đây nhưng họ

vừa đến bảo là không đến được, các anh thay họ vậy, vẫn thế cả thôi mà. Ê
này, Mousqueton? Ghế đâu, và mang gấp đôi rượu ra đây.

— Các cậu có biết chúng ta ăn gì ở đây không? Chừng mươi phút sau,

Athos hỏi mọi người.

— Mẹ kiếp! - D’Artagnan trả lời - tôi ăn thịt bê nấu chua với tủy và rau

cardons.

— Và tôi thăn cừu non - Porthos nói.
— Còn tôi lườn gà - Aramis nói.
— Các vị nhầm tất - Athos nghiêm nghị nói - các vị ăn ngựa đấy.
— Ngựa thì ngựa! - D’Artagnan nói.
— Thịt ngựa ư! - Aramis cau mặt lợm giọng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.