— Mười đồng pistoles.
— Còn cậu D’Artagnan?
— Hai mươi lăm.
— Tất cả là bao nhiêu? - Athos nói.
— Bốn trăm bẩy nhăm đồng livres - D’Artagnan, tính toán giỏi như
Archimède nói.
— Đến Paris, có lẽ chúng ta còn chừng bốn trăm, lại còn yên cương nữa
- Porthos nói.
— Nhưng những con ngựa kỵ binh của chúng ta thì sao đây? - Aramis
nói.
— Thế này nhé! bốn con ngựa của bọn người hầu, ta sẽ lấy hai con cho
chủ bằng cách gắp thăm. Số bốn trăm livres ta sẽ lấy một nửa mua một con
cho một cậu chưa có ngựa, rồi còn bao nhiêu ta sẽ vét túi đưa cho
D’Artagnan, cậu ấy mát tay, để chơi luôn ngay ở sòng bạc ta gặp. Thế đó.
— Thôi ăn đã, - Porthos nói - Nguội hết cả rồi.
Bốn người bạn từ lúc đó tạm yên tâm về những ngày sắp tới, liền ăn
uống thỏa thuê, chỗ còn thừa dành cho các vị Mousqueton, Bazin, Planchet
và Grimaud.
Đến Paris, D’Artagnan thấy một bức thư của ông De Treville báo cho
chàng biết, thể theo lời cầu xin của ông, Nhà Vua vừa mới gia ân cho chàng
được xung vào ngự lâm quân. Vì đó là tất cả những gì D’Artagnan mong
ước ở trên đời, đã đành chưa kể sự khao khát được gặp lại bà Bonacieux,
chàng sướng run người chạy đến nhà các bạn vừa mới chia tay nhau được
nửa tiếng đồng hồ, và chàng thấy họ đều rất buồn và rất ưu tư. Họ họp bàn
ở nhà Athos, điều đó luôn luôn chỉ rõ những tình thế nghiêm trọng nào đó
đang xảy ra. Ông De Treville cũng vừa báo cho họ biết quyết định dứt
khoát của Hoàng Thượng là mở chiến dịch vào ngày một tháng năm. Họ
phải lập tức chuẩn bị quân trang.
Bốn triết gia sửng sốt nhìn nhau, ông De Treville không đùa về mặt quân
kỳ.
— Các anh thử tính xem những bộ quân trang ấy mất bao nhiêu tiền? -
D’Artagnan nói.