NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 485

Quả vậy, Nhà Vua sốt ruột như người ta nói, đã đi gấp đôi các chặng

đường, vừa mới tới với cả triều đình và mười nghìn quân tiếp viện, ngự lâm
quân đi trước và theo sau. D’Artagnan đứng làm hàng rào cùng với đại đội
của mình, ra hiệu chào các bạn mình cũng đang dõi mắt nhìn chàng. Và
ông De Treville nhận ra chàng trước tiên.

Lễ đón tiếp đã xong, bốn người bạn ôm chầm lấy nhau.
— Mẹ kiếp! - D’Artagnan kêu lên - Không thể nào đến đúng lúc hơn thế

này nữa. Thịt còn chưa kịp nguội! Phải thế không các vị?

Chàng quay lại hai người lính cận vệ hỏi và giới thiệu với các bạn mình.
— Chà chà! - Hình như chúng ta chén tiệc thì phải Porthos nói.
— Mình hy vọng - Aramis nói - không có đàn bà trong bữa chén.
— Có món rượu khớ khớ nào trong lều của cậu không? Athos nói.
— Ồ mẹ kiếp! Có rượu của chính bọn anh mà, bạn thân mến ạ!

D’Artagnan trả lời.

— Rượu của bọn mình? - Athos ngạc nhiên.
— Phải, loại các anh gửi cho tôi ấy.
— Bọn mình gửi cho cậu rượu vang ư?
— Thôi đi, các anh biết quá rồi, cái thứ vang từ nho đồi Anjou ấy?
— Phải, mình thừa biết loại vang cậu định nói.
— Thứ vang anh thích ấy.
— Chắc chắn rồi, khi mình không có champagne hay chambertin.
— Vậy thì, do không có champagne hay chambertin thì anh bằng lòng

tạm loại này vậy.

— Vậy bọn mình, lũ sành rượu gửi vang Anjou đến cho cậu thật à?
— Ồ không, đó là vang mà nhân danh các anh, người ta gửi cho tôi.
— Nhân danh bọn mình? - Cả ba người ngự lâm cùng hỏi.
— Là cậu ư, Aramis, - Athos hỏi - cậu đã gửi vang đến?
— Không, còn cậu, Porthos?
— Không, còn anh thế nào, Athos?
— Không.
— Nếu không phải các anh - D’Artagnan nói - thì là chủ quán của các

anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.