NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 107

Phượng gia phía sau núi.

Đi trên đường, Luci chợt mở miệng nói: "Tiểu nha đầu, nhiều năm trước

Linh Chân học viện chính là trường học quan trọng cho Linh Sĩ cấp thấp,
nếu như con có thể nhập học thuận lợi, đối với tương lai phát triển của con
sẽ có chỗ tốt rất lớn."

"Sư phụ, người là khuyên ta đi tham gia cuộc thi?" Phượng Vũ không

hiểu nói: "Nhưng con đã có người dạy, cần gì phải tới trường học nữa."

"Nha đầu, dường như con đã hiểu lầm cái gì. Con cho là muốn trở thành

Ngự Linh Sư, chỉ cần cố gắng tu luyện là được sao?"

"Chẳng lẽ không đúng sao?"

"Dĩ nhiên không phải. Tu luyện tất nhiên là quan trọng nhất, nhưng

nguyên tố cũng không thể khuyết thiếu. Con ở đây tu luyện, luôn không thể
đột phá được cảnh giới, có lẽ còn có thể rơi vào vướng mắc tâm ma. Lúc
này con cần ngoại lực tương trợ, có lẽ là dược vật hiếm có, có lẽ là linh khí
Thượng Cổ, cũng có thể chỉ là gặp gỡ nhiều loại mà hiểu ra đạo lý. Nhiều
loại ở đây, không phải vùi đầu khổ luyện, xa rời thực tế là có thể hoàn
thành. Con cần gặp gỡ nhiều người, mới có thể đạt được những cơ hội này."

"Thật phiền phức. . . . . ." Phượng Vũ hiếm khi để lộ ra một chút do dự.

Kinh nghiệm kiếp trước, còn có trí nhớ kiếp này, khiến nàng đối với con
người cũng không có chút cảm nhận tốt đẹp gì. Mặc dù Luci có thể trong
khoảng thời gian ngắn có được sự tin tưởng của nàng, nhưng có liên quan
lớn tới hình dáng hiện giờ của hắn không phải là con người.

Hiếm khi Luci lại nói lời an ủi: "Nghe sư phụ sẽ không sai. Ban đầu ta

cũng là người tính tình cao ngạo, vì thế nếm phải rất nhiều đau khổ không
đáng có. Mặc dù ta không để ý, nhưng con là đệ tử của ta, ta không hy vọng
con bị tổn thưởng bởi những chuyện vốn dĩ có thể tránh khỏi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.