NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 240

"Nhất thời xúc động? Ngươi cũng không cân nhắc thực lực của chính

mình. Lấy tu vi hiện tại của ngươi, có thể đấu lại bạn học đã trải qua hai
năm tu luyện ở học viện sao? Cũng may là Lão sư trực ban chạy tới đúng
lúc, nếu không với ma pháp Lôi hệ của hắn, thì ngươi không phải chỉ chịu
một ít vết thương ngoài da đơn giản như vậy."

Bề ngoài rõ ràng là hiệu trưởng đang trách mắng Lâm Tần Kiệt, thực

chất là nói lời quan tâm đến hắn, khiến Đồng Tân đứng ở một bên trong
nháy mắt đỏ mặt: hắn biết từ trước đến giờ hiệu trưởng không muốn gặp
hắn, nhưng thật không ngờ, lại có thể ở trước học sinh mới khiến hắn mất
hết thể diện!

Trước giờ Đồng Tân tâm cao khí ngạo sao chịu nổi việc này, suýt nữa

nổi giận ngay tại chỗ. Nhưng nghĩ đến vẻ mặt âm trầm và cảnh cáo của
biểu ca trước khi đi, mặc dù có chút không cam lòng, cũng chỉ đành nhịn
xuống.

Ngày đó hắn tranh luận với biểu ca không có kết quả, sập cửa bỏ đi, tâm

tình bị phá hỏng, tùy ý đi dạo trong trường, vừa đúng lúc gặp phải tiểu tử
họ Lâm lớn tiếng cười đùa. Tiếng cười kia khiến hắn thấy căm tức khó nói
thành lời, liền không chút nghĩ ngợi xông tới đập phá.

Vốn muốn đánh tiểu tử này một trận cho hả giận, không ngờ rằng, bản

lãnh đánh lộn của tiểu tử này cao siêu vượt qua suy đoán của mọi người,
chính mình mất một khoảng thời gian vẫn không làm gì được hắn, cuối
cùng dưới cơn tức giận sử dụng pháp thuật.

Từ trước đến nay trường học vẫn nghiêm cấm học sinh đánh lộn, nhưng

chỉ cần không quá mức, chỉ là tranh chấp quyền cước mà nói, thông thường
Lão sư cũng sẽ mắt nhắm mắt mở (ý là coi như không biết mà cho qua).
Lần này Đồng Tân sử dụng pháp thuật, suýt nữa làm Lâm Tần Kiệt bị
thương nặng, trường học đương nhiên không thể nào ngồi yên không để ý
đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.