NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 259

Thấy nàng quần áo mộc mạc, vạt áo còn dính một ít bùn, Đồng Mạc

Uyên cho rằng nàng là một đệ tử nghèo không có bối cảnh, liền nói chuyện
không chút khách khí: "Ta là Lão sư, nói ngươi muộn thì chính là ngươi
đến muộn, cần gì lý do!"

Nghe lời nói ngang ngược, vẻ mặt Phượng Vũ không thay đổi: "Hay cho

một câu cần gì lý do, thì ra làm Lão sư là có thể không phân phân rõ phải
trái như vậy."

Ngay trước mặt kẻ thù lâu năm là Tề Uy, ăn nói ba hoa như vậy, dù sao

Đồng Mạc Uyên cũng thấy không được tự nhiên, nghĩ mau chấm dứt
chuyện này: "Ngươi nói xằng nói bậy, trong mắt không có lão sư, theo nội
quy trường học đã phạm lỗi lớn phải khai trừ! Niệm tình ngươi vi phạm lần
đầu, ta liền tha cho ngươi một cái mạng. Nếu lại dám nói xằng bậy, ta lập
tức khai trừ ngươi."

Hắn nghĩ Phượng Vũ còn nhỏ tuổi, bị dọa như vậy chắc chắn không dám

nói lại. Không ngờ, Phượng Vũ ở trước mặt vẫn không biến sắc: "Nói lời
nói thật sẽ bị đe dọa, đây chính là cách dạy bảo của Linh Chân học viện
sao?"

"Ngươi ——"

Đồng Mạc Uyên thẹn quá thành giận, vừa định nói tiếp, lại nghe Lạc Tây

Á mất kiên nhẫn nói: "Nói dài dòng làm gì! Thu nhận loại tiểu nha đầu bẩn
thỉu này cũng chỉ bôi nhọ trường học của các ngươi, trực tiếp đuổi ra ngoài
tốt hơn. Gall Đồ, động thủ!"

Lúc này phía sau hắn có tùy tùng đáp lời, đi đến trước mặt Phượng Vũ,

giơ tay muốn bắt hai cánh tay của nàng. Thấy Phượng Vũ không tránh
không né, tay còn cầm đao vung về phía cổ tay mình, Gall Đồ không khỏi
cười thầm tiểu nha đầu này không biết tự lượng sức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.