NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 260

Nhưng, khóe miệng hắn mới vừa nâng lên, cười nhạo lập tức đổi thành

kêu đau.

Đao của Phượng Vũ vung sau mà đến trước, đánh trúng mạch cổ tay hắn.

Đó là một trong những bộ phận yếu ớt nhất của con người, nếu tăng thêm
chút lực thì đau đớn đến nửa ngày. Gall Đồ bị Phượng Vũ dùng sáu bảy
phân lực đánh trúng một chưởng này, nhất thời đau đến nỗi khiến hắn
tưởng rằng đôi tay bị chặt đứt, liên tục kêu đau.

Nghe thuộc hạ kêu đau, Lạc Tây Á chỉ cảm thấy có chút mất mặt. Hắn

hung hăng đá thuộc hạ một cước, mắng: "Đồ vô dụng! Ngươi không phải là
Linh Sĩ trung cấp sao, ngay cả một cái tiểu nha đầu mới nhập học cũng
đánh không lại!"

Linh Chân học viện chỉ lấy đệ tử có tu vi từ hạ cấp trở xuống, hơn nữa

Phượng Vũ quá nhỏ tuổi, nên Lạc Tây Á cho rằng thực lực của nàng cao
nhất cũng chỉ là một hai cấp. Có thể đánh trúng thủ hạ của hắn, là do đánh
bất ngờ mà thôi.

Tề Uy vốn biết rõ thực lực của Phượng Vũ định lên tiếng khuyên giải,

nhưng lại nghĩ, Tam điện hạ này thật sự đáng ghét, nhân cơ hội này giảm
bớt kiêu ngạo của hắn cũng tốt. Liền khoanh tay đứng nhìn, thờ ơ xem bọn
hắn bị xấu mặt.

Đồng Mạc Uyên toàn tâm toàn ý muốn lấy lòng Lạc Tây Á, thấy hắn

lúng túng, vội quát mắng: "Cái tiểu nha đầu này thật không biết điều! Tam
điện hạ tự mình xử trí ngươi, là phúc của ngươi, ngươi lại dám phản
kháng!"

Phượng Vũ hỏi ngược lại: "Tam điện hạ là Lão sư của học viện hay hiệu

trưởng? Hắn có tư cách gì xử trí ta?"

"Ngu ngốc! Tam điện hạ là hoàng tử, đừng nói ngươi chỉ là dân chúng,

ngay cả từng nhành cây ngọn cỏ, sống hay chết cũng chỉ do một ý niệm của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.