NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 268

ngừng nhìn tới nhìn lui đám người xung quanh, như là còn muốn tìm kẻ
địch mài mài móng vuốt. Mọi người vốn là bị nó nhìn khiến toàn thân
không được tự nhiên, lúc ánh mắt dừng lại trên người Lạc Tây Á thì lại
cảm thấy buồn cười, thầm nghĩ tiểu tử này thật đúng là hiểu tính người, biết
người nào đắc tội chủ nhân.

Lúc này, ánh mắt của Phượng Vũ cũng dừng lại trên người Lạc Tây Á

giống như Tiểu Đoàn Tử.

Bị hai mắt trắng đen rõ ràng còn ẩn giấu sát khí của nàng trừng trừng,

Lạc Tây Á không kìm được mà nuốt nước miếng, dùng hết nghị lực mới
chịu đựng được, theo bản năng kích động lui về phía sau. Hắn lui tới chặt
chẽ với Đồng gia, tự nhiên biết thực lực của Đồng Mạc Uyên như thế nào.
Mắt thấy cao thủ hiếm có của Đồng gia lại thất bại thảm hại trong tay
Phượng Vũ, không khỏi sinh lòng khiếp sợ.

Hắn đang âm thầm hối hận vì vừa rồi đã phái phần lớn tùy tùng đi ra

ngoài làm việc, còn lại chỉ sợ không có sức để bảo vệ mình. Lập tức nhớ tới
thân phận hoàng tử của mình, đột nhiên lại có chút lo lắng: "Ngươi...ngươi
dĩ hạ phạm thượng (đắc tội với hoàng thân quốc thích) sao?"

Thấy hắn miệng cọp gan thỏ, Phượng Vũ nhíu mày, đang định nói thì

trước mặt chợt truyền đến một trận cười dài: "Ha ha ha, đa tạ chư vị đã vui
lòng đến dự, quang lâm tệ hiệu (đến học viện). Buổi lễ sắp bắt đầu, xin mời
chư vị ngồi xuống."

Giọng nói này tràn đầy khí thế, trầm thấp hùng hậu, linh lực dồi dào.

Phượng Vũ ngẩng đầu nhìn chỉ thấy ở cuối trong đám người, một lão giả
mặc trường bào, khí độ nghiễm nhiên đang cười với mình: "Phượng Vũ
đồng học, mỗi lần nhìn thấy ngươi đều khiến người ta bất ngờ."

"Chào hiệu trưởng." Phượng Vũ vẫn có chút hảo cảm với vị hiệu trưởng

bình dị gần gũi này. Nghe hắn trêu ghẹo, bất đắc dĩ nhún nhún vai, nói: "Ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.