NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 30

không phải sao? Chẳng lẽ ta nói sai?"

"Ta thấy câu nói của huynh thế nào lại có ý khác?"

"Ai nha, đó là ảo giác của muội, ảo giác."

"Hừ! Từ nhỏ miệng lưỡi huynh đã trơn tru, vẻ mặt cợt nhả, không có đến

nửa lời nói thật."

"Thế nào, chẳng lẽ mỗi người đều phải lạnh như băng giống muội mới

tốt? Có điều lần này thật khiến người khác bất ngờ, ta cũng không biết, thì
ra muội còn có loại sở thích này ——"

"Không muốn bị thương vì nói nhiều thì câm miệng. Huynh cho rằng ta

nguyện ý như vậy sao?"

Hai người đang tranh cãi thì ngoài cửa truyền tới một giọng nữ: "Xin hỏi,

nơi này là tiệm thuốc sao?"

Giọng nói kia nhẹ nhàng như vậy, nhưng lại lộ ra lạnh nhạt không nói

được, kết hợp với giọng nói trẻ con, thật sự là có chút không hợp. Lâm Tần
Kiệt cùng người thiếu nữ không nhịn được quay đầu nhìn, chỉ thấy một tiểu
cô nương gầy nhỏ, đang đứng ở cửa nhìn quanh.

"Đúng, nhưng hiện tại chúng ta tạm thời không buôn bán."

Người làm chỉ sợ quấy rầy khách quý, đang từ chối thì giọng nói Lâm

Tần Kiệt từ phía sau truyền tới: "Có đạo lý nào khách đã tới cửa còn để rời
đi? Tiểu muội muội, mời vào, muốn cái gì chọn tùy ý."

Cô nương kia đang muốn nói chuyện, nghe được ba chữ "Tiểu muội

muội" phía sau giống như bị nghẹn, dừng một chút mới lên tiếng: "Đa tạ."

Lâm Tần Kiệt không nhận ra sự khác thường của nàng, quay đầu tiếp tục

trêu đùa với bạn tốt. Một hồi lâu, sau khi cô nương kia mua xong dược liệu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.