NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 309

lão lại chê ta làm lão bị xấu mặt, nghĩ tram phương ngàn kế chia rẽ ta và Bò
Cạp ca, đừng mơ tưởng!"

Lời này nói ra khiến tất cả mọi người đều thấy bất ngờ, Phượng Vũ suy

nghĩ một chút, đoán được đại khái: tiểu cô nương lợi dụng sắc đẹp của
mình làm tiền vốn câu được chàng rể giàu có, nhưng lão cha lại không
đồng ý. Hắn chắc hẳn đã dùng rất nhiều biện pháp, tận lực khuyên ngăn nữ
nhi, nhưng nữ nhi đều không nghe, vì vậy, liền nói láo rằng nữ nhi bị người
ta ép buộc, lừa gạt những người có tinh thần trọng nghĩa đi giải cứu.

—— này là có tình thương, nhưng tư tưởng xấu.

Phượng Vũ thầm nghĩ không cách nào tán đồng với việc làm của phụ

thận thiếu nữ này. Vì lòng riêng của bản thân, lại lừa gạt lợi dụng người
không liên quan, hành vi này có thể nói là ti tiện. Mặc dù là có nguyên
nhân, nhưng cũng rất đáng hận.

Thiếu niên kia kiêu ngạo như vậy, sau khi biết rõ sự thật chắc hẳn sẽ lập

tức rời đi.

Vậy mà, lại nằm ngoài suy đoán của Phượng Vũ, thiếu niên không có bỏ

đi. Hắn bình tĩnh nhìn thiếu nữ trong chốc lát, môi mỏng lạnh lùng nói:
"Đời ta hận nhất là nữ nhân ham muốn hư vinh."

"Hả?" Một câu nói không đầu không đuôi, khiến thiếu nữ kinh ngạc tại

chỗ. Nàng còn chưa hiểu được ý của thiếu niên là gì, đã thấy một trận kình
phong* lướt cực nhanh qua bên tai. Cảm nhận được sát ý rõ ràng của đối
phương, nàng hoảng sợ há to mồm. Thiếu nữ thét lên chói tai, đồng thời
liền nghe được một âm thanh quen thuộc.

*kình phong: gió mạnh

Đi theo Bò Cạp ca lăn lộn một thời gian, nàng đã chứng kiến không ít

những lần đánh nhau, vừa nghe liền biết, đây là âm thanh nắm đấm đánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.