NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 310

trúng thân thể người.

—— nhất định là Bò Cạp ca đắc thủ, đánh trúng tiểu tử thối kia!

Cô gái hưng phấn quay lại nhìn, khi thấy rõ tất cả lại làm nàng há to

miệng lần nữa. Chỉ là, lần trước là vì sợ hãi, còn lần này là không thể tin
được —— ngã dưới đất ôm bụng, đau đến nỗi ngay cả nói cũng nói không
được, lại là Bò Cạp ca mà trước giờ nàng vẫn coi như thần!

Chân hung hăng giẫm lên má thiếu niên đầu trọc, không chút lưu tình

đạp nát. Không quan tâm dưới chân truyền đến tiếng xương cốt vỡ vụn,
giọng thiếu niên lạnh như lưỡi đao nói: "Từ trước đến nay ta không đánh
nữ nhân bình thường (ý nói ẻm này không có võ), ngươi đã là nam nhân
của nàng, vậy thay nàng tiếp nhận cơn giận của ta đi."

Nói xong, hắn đạp một cú nặng nề vào trên người thiếu niên đầu trọc,

khiến người bị đá thẳng tắp bay lên, đập vào tường vô lực rơi xuống.

Vùi mũi chân trên mặt đất, lau đi vết máu vừa dính vào, thiếu niên lạnh

lùng nhìn về phía thiếu nữ mặt đầy sợ hãi. Thiếu nữ sớm bị sự tàn nhẫn của
hắn doạ cho cả người run rẩy, thấy hắn nhìn sang, thân thể lung lay muốn
ngã, cũng rất nhanh bị doạ ngất rồi.

Nhìn sắc mặt sợ đến trắng bệch của thiếu nữ, trong một thoáng ánh mắt

thiếu niên xet qua mê mang, nhưng nhiều hơn, là hận ý nồng đậm, khắc đến
tận xương.

Chú ý tới ánh mắt hắn, Phượng Vũ kinh ngạc: người đi đường vô tình

gặp mà thôi, đâu cần nổi giận đến vậy?

Dõi theo bóng lưng cô độc quật cường của thiều niên, từ từ biến mất

trong biển người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.