NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 317

"Hắc hắc, dù sao sớm muộn gì cũng sẽ rơi vào tay chúng ta, mỹ nhân nàng
cũng đừng trốn tránh."

"Đúng vậy, mau ra đây giúp vui cho mấy ca, thêm hứng thú!"

"Nhìn nữ nhân này ăn mặc hoa lệ như vậy, hẳn là quý phụ nhân đi, ha ha

ha! Trước giờ lão tử căm ghét nhất chính là đám người quý tộc ra vẻ đạo
mạo này, liền lấy nữ nhân của bọn hắn ra trút giận đi!"

"Hắc hắc, hôm nay có thể có việc vui rồi. Các huynh đệ thay phiên nhau

tới, càng sảng khoái hơn!"

Nhóm hộ vệ gắt gao bảo vệ một chiếc xe ngựa mang phong cách cổ xưa,

nghe vậy không khỏi trở nên giận dữ: "Câm miệng chó của các ngươi lại!
Phu nhân là người các ngươi có thể vũ nhục sao!"

"Tiểu tử tìm chết! Dám mắng chúng ta, ngươi chán sống rồi!" Bọn lính

đánh thuê giận dữ, cùng ra tay đánh về phía hộ vệ vừa quát mắng.

Người nọ vốn đã đỡ trái hở phải*, thấy thế trong lòng biết hẳn phải chết,

không tránh không né, cầm trường kiếm trong tay đâm thẳng tắp về phía
tim của lính đánh thuê gần đó nhất, tính toán một mạng đổi một mạng.

*đỡ trái hở phải: ý nói huynh ấy đỡ được một người thì sẽ bị một người

đánh trúng

Mắt thấy kẻ địch ngã xuống, hắn cũng nhắm mắt chờ chết. Không ngờ

rằng, đau đớn mình chờ đợi lại chậm chạp chưa tới, ngược lại nghe thấy
giọng nói mừng rỡ của nhóm người đồng hành: "Được cứu!"

—— không lẽ là hộ vệ trưởng đã quay về? Thật tốt quá!

Hộ vệ mừng rỡ, vội vàng mở mắt, chỉ thấy Hỏa Long bay múa bốn phía,

quét qua đám người lính đánh thuê. Phàm là bị hỏa dính vào người dù chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.