NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 323

Phượng Vũ đang nôn nóng muốn thử, chợt thấy sau lưng khác thường,

nhanh nhẹn lui ra mấy bước xoay người lại nhìn, ngoài ý muốn phát hiện
Phó Tư Đường.

Có lẽ không ngờ Phượng Vũ sẽ nhạy cảm như vậy, Phó Tư Đường sững

sờ một lúc, có chút xấu hổ buông tay đang ở giữa không trung xuống mỉm
cười nói: "Đã lâu không gặp."

Phượng Vũ thấy là hắn, mới thu hồi phòng bị: "Đã lâu không gặp. Thật

trùng hợp, huynh tới Tê Long cốc làm gì vậy?"

"Ta, là tới rèn luyện. Muội thì sao?" Phó Tư Đường nhẹ giọng nói. Hắn

vốn là người thông minh tuyệt đỉnh, đối với việc chính mình không hiểu vì
sao luôn lo lắng cho Phượng Vũ, mấy ngày qua trong lòng đã mơ hồ có đáp
án. @diennddanlequyydoon Nhưng, Phượng Vũ tuổi còn quá nhỏ, còn
chưa hiểu về tình cảm. Nếu tùy tiện nói ra, chỉ sợ sẽ doạ nàng. Hắn lựa
chọn giấu đi tình cảm, đợi đến lúc thời cơ chín muồi sẽ nói cho nàng biết.

Lúc trước ở Lam Phong trấn, Phó Tư Đường từng nói với Phượng Vũ

mình đã mãn cấp hạ cấp, ở lại trường học là để củng cố cảnh giới. Học sinh
đạt cảnh giới này, ra ngoài rèn luyện cũng bình thường, Phượng Vũ không
hề hoài nghi tới việc hắn đang nói dối: "Ta muốn hái Sương Mai Hoa."

"Sương Mai Hoa?" Thân là con em thế gia Phó Tư Đường đã sớm nghe

qua tục lệ dùng Sương Mai Hoa cầu hôn người trong lòng, nghe vậy hai
mắt không kìm nổi tỏa sáng: "Muội muốn không? Ta đi hái ——" cho
muội.

Dù sao cũng là lần đầu tiên tặng đồ cho nữ hài, Phó Tư Đường có chút

xấu hổ, tiếp sau ba chữ kia đầu lưỡi hắn vòng lại vòng, mãi vẫn không thể
nói ra khỏi miệng. Nhưng lại khiến Phượng Vũ hiểu lầm ý của hắn: "Thì ra
là huynh cũng muốn, được rồi. Đến lúc đi bán được tiền, chúng ta chia đều
5:5."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.