NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 332

"Đúng là vậy. Chỉ là, ở trước mặt đối thủ có thực lực cường đại, mọi

mưu kế đều là trò cười. Nếu có thói quen lệ thuộc vào mưu kế, vậy thì đến
lúc đó chắc chắn sẽ chết rất thảm."

Vân Sâm Lam cẩn thận suy ngẫm những lời nói tưởng như đơn giản này,

càng nghĩ càng thấy thấm thía. Liền đối với Phượng Vũ tuổi còn nhỏ đã có
thể nhìn rõ điều này, khâm phục lại tăng thêm một phần.

Phượng Vũ muốn lại gần quan sát Thanh Giáp Xà không bị ảnh hưởng

bởi pháp thuật này có chỗ nào đặc biệt, nhưng còn chưa đến gần, liền bị
một cỗ mùi tanh hôi mạnh mẽ ép trở lại, đành lơ lửng giữa không trung,
quan sát từ xa.

Da màu xanh đen, đôi mắt màu vàng, thân thể dài lớn, vô cùng khoẻ

mạnh. . . . . . Vẻ ngoài của con Thanh Giáp Xà này, đặc điểm nào cũng
giống trong sách ma thú ghi lại. Nhưng nhìn lại một chút, Phượng Vũ chợt
phát hiện, quanh thân nó phủ đầy một loại bột khoáng thạch rất nhỏ, phát ra
một tầng ánh sáng bạc nhàn nhạt. Die nd da nl e q uu ydo n Tầng ánh sáng
này vô cùng nhạt, nếu không phải đúng lúc ánh mặt trời chiếu vào, tuyệt
không thể nhìn ra.

—— chẳng lẽ, đây là bí mật vì sao nó không bị pháp thuật tổn thương?

Phượng Vũ đang do dự có nên bịt mũi đi cạo chút bột phấn xuống cẩn

thận nghiên cứu, chợt nghe giữa không trung truyền đến một tiếng kêu
quen tai. Giương mắt nhìn lên, chính là con đại điêu màu trắng một tháng
trước đã từng đối mặt so chiêu. Trên lưng nó có một người đứng thẳng, tóc
vàng mắt xanh, thân hình cao lớn, cũng chính là thiếu niên ngày đó gặp
trong thành.

"Tuyết Điêu, xem ra vận khí của ngươi không tệ, đi hái Sương Mai Hoa

cũng có đồ ăn." Chú ý tới Cự Mãng trên đỉnh vách đá, thiếu niên nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.