NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 367

Vừa là thi thuật nguy hiểm, vừa là vì tình cảnh Ma Quân gặp phải mà

lòng chua xót. Chưa quyết định được, ánh mắt Ban Tư nhìn về phía Phượng
Vũ mang theo ý xin giúp đỡ, trông cậy vào nàng có thể khuyên bệ hạ một
lời, lại nghe Phượng Vũ nói: "Sư phụ, bất kể người quyết định ra sao, ta
đều ủng hộ người."

"Nói rất hay!" Luci khen ngợi nói. Hắn quả nhiên không nhìn lầm người,

nếu đổi thành một tiểu cô nương khác, sợ rằng đã sớm khóc sướt mướt
khuyên hắn không nên mạo hiểm rồi. Tuy Phượng Vũ còn nhỏ tuổi, làm
việc càng trầm ổn lão luyện hơn người trưởng thành, chắc chắn nàng biết
cảm giác khát vọng trở nên mạnh mẽ, tâm tình đạt được, nắm trong tay tất
cả sức mạnh là cỡ nào bức thiết, cho nên mới giúp đỡ ủng hộ mình.

Hai sư đồ đạt thành nhất trí, cùng nhau nhìn về phía Ban Tư, thấy tình

thế nghiêng về một bên, Ban Tư thở dài một tiếng, nói: "Được rồi, liền theo
ý của bệ hạ."

Một giờ sau.

"Được rồi." Ban Tư lau mồ hôi trên trán, nói.

Lúc này, bài biện trong nhà gỗ đã thay đổi bộ dáng thật lớn. Trên bàn dài

tất cả những thứ đồ linh tinh tạp nham đều bị chuyển xuống dưới đất, trải
khăn trắng lên mặt bàn, Đồng Trì tim đã ngừng đập đang lẳng lặng nằm
phía trên. Một chỗ khác trên bàn dài chất đống rất nhiều Ma Thú Tinh
Hạch, dưới ánh nến lóe ra ánh sắng huyền bí khó lường.

Công tác chuẩn bị đã làm tốt, kế tiếp là bắt đầu thi thuật. Điều kiêng kỵ

nhất là có người quấy rầy. Tuy nói căn nhà này ở chỗ hẻo lánh, nhưng
Phượng Vũ vẫn cẩn thận dè dặt lui ra khỏi phòng, vì sư phụ canh giữ cửa
thật tốt. Dù sao, nàng ở lại trong phòng cũng không giúp được gì.

Ôm con mèo đen con đứng dưới mái hiên, trong lòng Phượng Vũ rộng

rãi sáng sủa hơn. Nàng không hề lo lắng tình hình trong phòng, nàng tin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.