NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 368

chắc, lấy tâm chí bền bỉ và nghị lực cường đại mạnh mẽ của sư phụ, nhất
định có thể chịu đựng thống khổ. Chắc chắn lúc Ban Tư thi thuật cũng sẽ
hết sức cẩn thận, dùng hết toàn lực đề cao tỷ lệ thi thuật thành công.

Ánh mắt nhìn về phía đường mòn sau rừng rậm vô tận, Phượng Vũ đột

nhiên nghĩ đến thi thể ngoài rừng, không khỏi nhíu nhíu mày.

—— Sát thủ Đồng gia ở phía trước, nàng trù tính trừ đi bọn họ, vốn sẽ

không để ý chuyện hậu sự. Nhưng đã dùng thân thể Đồng Trì, như vậy liền
coi như nhận tình nghĩa của Đồng gia, chờ sau khi ra ngoài, liền chôn cất
những vệ binh kia, còn có thi thể Đồng Tân Vong Linh mới vừa mang về
trong rừng thôi.

Phượng Vũ quyết định như thế.

Nàng yên lặng đứng dưới mái hiên, yên lặng chờ đợi người sau lưng.

Không biết qua bao lâu, khi tia nắng ban mai đầu tiên phá tan bóng đêm,
thắp sáng bình minh thì rốt cuộc cửa nhà gỗ cũng mở ra.

Thanh niên văn nhã, cao lớn trắng trẻo như ngọc thạch chậm rãi bước ra,

trong ánh mắt cuồng ngạo mang theo mấy phần ấm áp. Duỗi tay về phía
Phượng Vũ, hắn cảm khái nói: "A Vũ, rốt cuộc có thể ôm ngươi một cái."

Ánh nắng ban mai chiếu vào bóng dáng hai người ôm nhau, vô cùng

sáng ngời, vô cùng tốt đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.