NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 396

mất. Nhìn chăm chú thật kỹ Phượng Vũ, hắn không khỏi âm thầm nắm chặt
tay thành quả đấm: ánh sáng của nàng không chỉ có mình chú ý tới, về sau
nên cố gắng hơn mới được!

Bữa tiệc bình thường đều dùng ma pháp ánh sáng để chiếu sáng thay thế,

ly thủy tinh xa hoa được ánh sáng này chiếu vào thì khúc xạ ra ánh sáng
rung động lòng người. Ngày thường đệ tử chỉ mặc đồng phục của học viện
thì tất cả giờ thay lễ phục thích hợp với dáng người, lại có thêm một chút
tao nhã hào phóng.

Trong phòng thay y phục.

"Váy rất bất tiện, ta vẫn là mặc âu phục thôi."

"Tuyệt đối không được! Làm gì có thục nữ nào mặc y phục của nam

nhân chứ? Ngươi nói đúng không, Ôi Ôi."

"Đúng nha đúng nha, hoàng hậu bệ hạ nói không sai. Ngươi xem ta này,

vì không muốn nghe ca ta càu nhàu, còn không phải là ngoan ngoãn đổi lễ
phục váy dạ hội sắm vai thục nữ đó thôi."

"Nhưng cảm giác rất kỳ lạ. . . . . ." Cho tới bây giờ người nào đó đều rất

đơn giản, không quen mặc váy dài nên cứ kéo kéo, nói lảm nhảm.

"Kỳ lạ chính là ngươi, làm gì có nữ hài tử nào không trang điểm ăn diện

chứ!" Hoàng hậu từ trước đến giờ luôn dịu dàng hiếm khi kiên quyết.

Nàng lại lấy một cái váy dài từ trong nhẫn trữ vật ra, khoa tay múa chân

trên người Phượng Vũ: "Màu tím thần bí, màu trắng cao quý, màu đỏ nóng
bỏng. . . . . . Làn da Tiểu Phượng Vũ thật tốt, mặt mũi lại thanh tú, bất kể
cái nào cũng rất hợp với ngươi. A, thật nhức đầu, nên chọn bộ nào mới đẹp
đây?"

. . . . . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.