NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 395

"Liền theo người an bài."

Tiếu Kiêu ở một bên cũng lộ ra nụ cười hiếm có: "Dã nha đầu Ôi Ôi rất ít

về nhà, bình thường ta lại bận bịu công vụ, đúng lúc thừa dịp tối nay có thể
gặp muội ấy một lần."

Mọi người đang vô cùng vui vẻ, Phượng Vũ lại nhíu nhíu mày: vừa rồi

nghe ý tứ của hiệu trưởn, là muốn thu mình làm đệ tử? Nhưng nàng đã có
sư phụ, sao có thể nữa làm đệ tử của người khác?

Chung đụng lâu ngày, chỉ cần một ánh mắt, Luci liền có thể hiểu rõ tâm

tư của nàng, lúc này ngăn lại Phượng Vũ đang muốn nói chuyện, lắc đầu
với nàng một cái: "Liền làm theo lời hắn nói đi."

Phượng Vũ cả kinh: "Nhưng ngươi ——" với kiêu ngạo của Luci, làm

sao có thể dễ dàng tha thứ cho đệ tử có hai sư phụ?

"Ta. . . . . ." Ánh mắt Luci lóe lên một chút sau đó thông suốt, nói: "Bái

ông ta làm thầy, về sau ngươi làm việc tương đối dễ dàng."

"Ta cũng không cần ——"

"Đừng nhiều lời." Lời nói Luci tuy nhẹ, nhưng lại vô cùng kiên quyết:

"Làm theo lời ta nói đi."

"Được rồi. . . . . ."

Phượng Vũ biết Luci suy nghĩ vì mình, trong lòng rất cảm động. Nhưng

lại không biết, lúc này Luci đang âm thầm thở phào nhẹ nhõm: thật may
vừa rồi kịp thời dời tầm mắt đi, nếu không thì thật sự không dám bảo đảm
là sẽ bị Phượng Vũ nhìn ra ý nghĩ chân chính. . . . . .

Một màn hai người thì thầm bàn luận này rơi vào trong mắt người khác,

thì không cảm giác thế nào, chỉ có Phó Tư Đường, nụ cười lập tức biến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.