NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 412

Yến Oanh Oanh khóc không thành tiếng, trong lòng vừa tuyệt vọng, vừa

thống hận, trong đầu đều là muốn hủy xương lột da kẻ thù, nhanh chóng
tính toán ý tưởng. Lúc này, một đôi bàn tay thon ngọc, dịu dàng giúp nàng
lau đi nước mắt trên mặt: "Ngươi khóc lợi hại như vậy, là gặp phải chuyện
đau lòng gì sao?"

Có lẽ người khóc có thể nhịn được đả kích của người khác đối với nàng,

nhưng lại không chịu nổi nhất là người khác dịu dàng. Yến Oanh Oanh
khóc ngã vào trong lòng người tới, gần như không thở nổi: "Ta, người ta
yêu nhất bị hại, ta muốn báo thù cho hắn!"

"Hài tử đáng thương, ta hiểu tâm tình của ngươi." Vỗ nhè nhẹ lưng Yến

Oanh Oanh, Phó Tư Tuyền cúi đầu xuống lẩm bẩm nói: "Vì vận mệnh nói
cho ta biết, ta yêu nhất là người thân, sẽ vì một nữ hài tử mà mất đi tánh
mạng. Ta nhất định phải ngăn cản nàng. . . . . ."

Mất hồn trong chốc lát, trong mắt nàng thoáng qua một chút khổ sở mâu

thuẫn, cuối cùng trở thành kiên định. Đỡ Yến Oanh Oanh đang khóc dậy,
dịu dàng an ủi: "Trước tiên đừng khóc nữa, nói cho ta biết là chuyện gì, biết
đâu ta có thể giúp được ngươi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.