NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 477

(bắn tên không đích: ví với lời nói hành động không mục đích rõ ràng,
không sát thực tế)

Mọi người lo lắng ưu sầu cũng không nhìn thấy, người trong tòa nhà tổ

chức cuộc thi đấu, bởi vì nghe được lời nói của Phượng Vũ mà sắc mặt
xanh mét, Cam Ma La từ trên cao nhìn xuống, nhìn chăm chú vào Lạc Tây
Á đã mềm nhũn thành một đống trên mặt đất, giận quá hóa cười: "Ha ha,
nàng nói, ngươi biết nội tình?"

Bị ánh mắt không hề có cảm tình của hắn trừng trừng, nhất thời toàn thân

Lạc Tây Á giật thót mình: "Ta...ta. . . . . ."

"Vậy ta liền không thể để ngươi sống nữa."

Nhìn lòng bàn tay Cam Ma La ngưng tụ pháp thuật ánh sáng, Lạc Tây Á

sợ đến mức hồn bay phách tán, chỉ sợ khó giữ được cái mạng nhỏ này, khẩn
trương nói: "Đừng giết ta! Ta không biết gì hết! Nữ nhân kia cũng không
phải là mẹ ruột của ta, chết thì chết, chẳng có gì ghê gớm! Ta cũng không
phải là hoàng tử gì đó, cầu xin ngươi đừng giết ta. . . . . . Cầu xin ngươi. . . .
. ."

Cam Ma La không ngờ Lạc Tây Á vậy mà lại không có khí phách đến

nước này, không khỏi vừa khinh thường, vừa khinh bỉ. Hắn không chút nào
để ý tới Lạc Tây Á cầu xin tha thứ, chuẩn bị ra tay, lại bị một người bên
cạnh nhẹ nhàng giữ chặt cánh tay: "Tế Tư đại nhân, người này chưa thể giết
được, hắn còn có chỗ dùng đấy."

Lượn quanh cửa thành một vòng, sau khi đánh lừa truy binh, nhóm

Phượng Vũ lặng lẽ lẻn vào nội thành.

Quả như Phượng Vũ đoán, ngoại thành tìm tòi nghiêm mật, nội thành lại

vô cùng lỏng lẻo. Cam Ma La hoàn toàn không ngờ, bọn họ sẽ nghĩ ra một
chiêu tránh ở nội thành này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.