NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 483

Thấy mọi người nhao nhao gật đầu tán thành, Phượng Vũ vươn người

đứng dậy từ ghế ngồi tạm thời: "Như vậy, xuất phát!"

Thiên Nhi công chúa đã sớm tỉnh lại từ trong hôn mê, thấy mọi người

vẫn luôn chuyên tâm phân tích địa thế và tình hình quân địch, liền không
lên tiếng quấy rầy. Lúc này đưa mắt nhìn đám người Phượng Vũ đi ra khỏi
hầm, không khỏi chán nản nói: "Nàng thật là mạnh, nếu ta có một nửa năng
lực của nàng, hiện tại liền có thể không cần ngồi coi giữ nơi xơ xác này, mà
là tự mình báo thù cho mẫu hậu."

Cũng bị ở lại, Lâm Tần Kiệt an ủi nàng: "Không có việc gì, có đại ca

ngươi ở đây, cũng giống như có thể thay ngươi báo thù cho mẫu hậu."

Vừa dứt lời, trong đôi mắt to của Thiên Nhi công chúa lập tức bị che đậy

bởi một tầng hơi nước. Thấy thế, Tiếu Ôi Ôi liền đẩy Lâm Tần Kiệt một
cái, thầm trách hắn nói sai, lời nói đâm trúng tâm sự đối phương.

Đối với sự nhanh miệng lỡ lời của mình, Lâm Tần Kiệt rất hối hận. Hắn

moi móc tìm kiếm lời an ủi trong ruột gan, lại phát hiện tất cả không thích
hợp với tình cảnh hiện giờ.

—— aiz…. làm nữ hài tử đau lòng thật là hậu hoạn vô cùng.

Lâm Tần Kiệt đơn thuần lại phiền muộn, hồn nhiên không hay từ lúc

chào đời tới nay đây là lần thứ hai mình vì một nữ hài tử mà phiền não.
Hơn nữa, lần này lại hoàn toàn khác với phiền não lần đầu là muốn chiến
thắng Phượng Vũ lúc trước. Ít đi mấy phần ý chí chiến đấu, nhiều hơn mấy
phần thương tiếc.

Ngoại thành, phòng khách Đồng gia.

"Một đám phế vật!" Giọng nói của Cam Ma La từ trước đến giờ luôn âm

nhu trầm thấp, bởi vì tức giận mà rít lên vừa cao vừa nhọn, giống như nữ
nhân. "Hơn ngàn tên vệ binh tìm khắp toàn thành, lại không tìm được mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.