NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 489

Phó Tư Đường nghe nói như thế cũng không cảm giác khác thường,

năng lực nhận biết của Phượng Vũ cường hãn đến mức nghịch thiên, Luci
thanh tỉnh cũng tương đối khiếp sợ: "Cái gì? Ngay cả ngươi cũng không
cách nào cảm giác được nó? Vậy nó nhất định là vật sống tương đối ghê
gớm! Đáng giận, với lực lượng thân thể hiện tại này của ta đều không làm
được cái gì hết, nếu không nhất định sẽ nhìn nó rõ ràng hoàn toàn."

Lúc ba người đang vì dị vật dưới đất làm phân tâm, Lăng Tử Minh đã

thoát khỏi tay Phượng Vũ, tiếp tục đi về phía trước: "Nó đang kêu gọi
ta...ta nghe được. . . . . ."

Ý thức hoảng hốt, Lăng Tử Minh không che giấu hành tung, vừa vặn bị

một đội vệ binh đến đây tuần tra nhìn thấy. Thấy người lạ thế nhưng xông
vào được cấm địa, đám vệ binh theo bản năng muốn tiến lên bắt. Nhưng
thậm chí còn không chờ bọn họ báo tin cho đội ngũ khác tình hình quân
địch, thì trong mũi liền ngửi được một mùi hương thoang thoảng rồi nhao
nhao gục ngã.

"Mặc kệ, đi vào trước lại nói." Biến cố đột phát, đây là biện pháp tốt nhất

không kinh động vệ binh khác mà Phượng Vũ có thể nghĩ đến. Thu hồi
bình thuốc, nàng gọi Luci và Phó Tư Đường một tiếng, theo sát phía sau
Lăng Tử Minh, tiến vào căn phòng lộng lẫy xa xỉ.

Bên trong phòng, đá cẩm thạch hình vuông được lát thành những bậc

thềm xung quanh dòng nước suối ấm áp, trên mặt nước tỏa ra khí nóng
bừng bừng. Trên vách tường có vô số cửa sổ nhỏ chuyên giải nhiệt, trong
góc phòng thậm chí còn có cái sập nhỏ chuyện đặt y phục.

Vô luận nhìn từ góc độ nào, bố trí của nơi này không có gì khác với

phòng Ôn Tuyền bình thường. Nếu không phải cảm nhận được linh khí
nồng đậm kia, cùng với bên ngoài nhiều vệ binh đến kinh khủng, bốn người
nhất định sẽ cho là tìm lầm rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.